CHƯƠNG 324: QUAY LẠI MỘ HUYỆT
“Vậy tôi nên làm sao để khôi phục được thực lực kiếp trước? Kiếp trước rốt cuộc tôi là cái gì?” Tôi hỏi.
Đầu óc tôi bây giờ vẫn còn choáng váng nhưng bất kể kiếp trước tôi là cái gì thì bây giờ trước mặt tôi cũng chỉ có một con đường, là làm theo những gì Thuồng luồng tiên nói. Nếu không chưa nói tới Đường Dũng không chịu nổi, tôi còn có một dự cảm rất lớn rằng tiếp theo tôi cũng sẽ bị cuốn vào một trận chiến phức tạp.
“Kiếp trước ngươi…” Biểu tình của Thuồng luồng tiên có chút phức tạp, có thể nhận ra ông ta không muốn nói chuyện kiếp trước của tôi với tôi. Nhưng bây giờ tôi đã bị yêu thần ép đến ngay trước mặt, ông ta không nói cũng không được, liền nói: “Ngươi cũng đã thấy, kiếp trước ngươi là yêu chứ không phải là người, yêu thần này tính ra thì là thân thích của ngươi, các ngươi đều là chung một gia tộc…”
Hóa ra đời trước tôi không phải là sóc yêu mà sinh ra đã ở trong một gia tộc hồ yêu.
Gia tộc hồ yêu này trong yêu giới có thanh danh rất hiển hách, gọi là Thiên yêu hồ tộc.
Trong tình huống bình thường, yêu vật đều là do động vật có linh tính tu luyện qua nhiều năm mà thành, tu luyện càng lâu sẽ có càng nhiều yêu hạch, có nhiều yêu hạch cũng là có thực lực càng cao. Thuồng luồng tiên vì tu luyện thành đại yêu cửu hạch, mà ở kiếp trước của tôi, kiếp trước của kiếp trước, rồi kiếp trước nữa của kiếp trước thì ông ta đều theo tôi tu luyện, để tôi thành người trợ tiên của ông ta.
Liên tiếp trải qua luân hồi năm kiếp ông ta mới có thực lực hôm nay.
Nhưng có một loại yêu kỳ tài ngút trời, từ khi sinh ra đã có ngay được chín viên yêu hạch, người khác phí công tu luyện tới điểm cuối cùng là đại yêu cửu hạch chẳng qua cũng chỉ là khởi điểm của Thiên yêu hồ tộc chúng tôi.
Tôi lại được ông trời ưu đãi, bởi vì khi mẹ tôi sinh tôi ra vừa vặn đúng lúc mẹ tôi đang độ kiếp để hóa thần, cuối cùng mặc dù trời mang mẹ tôi đi nhưng đã để lại tôi.
Vì vậy trong hơn mười ngàn năm qua trong Thiên yêu hồ tộc thì tôi là kẻ đầu tiên vừa ra đời đã hóa thành thần.
Cũng vì vậy trong toàn bộ hồ tộc đem tôi kính như thần linh.
Tôi đã trở thành vị vua không vương miện trong gia tộc, tất cả Thiên yêu hồ tộc đều đợi đến khi tôi trưởng thành, chỉ cần tôi trưởng thành thì tất yếu tôi sẽ nhận chức tộc trưởng để dẫn dắt gia tộc tu luyện.
Vốn trước khi tôi sinh ra cuộc sống gia tộc rất mưa thuận gió hòa, nhưng sự tồn tại của tôi lại cản đường Yêu Thần là chú của tôi trở thành tộc trưởng, vì vậy ông ta gãi bẫy đánh tôi thoi thóp và ném tôi xuống từ trên vách đá.
Nhờ vậy tôi mới gặp Quỳ ca ca, hơn nữa mới biết Thuồng luồng tiên.
Dĩ nhiên, từ trong miệng nói ra thì là do ông ta cứu tôi, sau đó thu nhận tôi thành người trợ tiên cho ông ta. Nhưng không biết tại sao tôi mơ hồ cảm thấy là tôi thu nuôi Thuồng luồng tiên mới đúng, nếu không bằng tư chất của ông ta, đừng nói thành đại yêu cửu hạch, cho dù tu luyện thành ngũ hạch cũng đã khó khăn.
“Vậy sau đó thì sao? Tại sao tôi lại phong ấn yêu thần vào hoa Quỳ Dương? Cũng không thể bởi vì ông ta khi còn bé ám hại tôi một lần hay do tôi muốn đoạt lại chức tộc trưởng?” Tôi hỏi.
Mặc dù đối với kiếp trước ấn tượng trong tôi rất mơ hồ nhưng dẫu sao đấy cũng là tôi, đối với tính cách của mình hẳn tôi sẽ không vì chức tộc trưởng mà quay về báo thù. Huống chi vừa rồi Yêu Thần cũng nói, là tôi liều chết phong ấn ông ta, trong này nhất định còn có nguyên nhân khác.
“Chuyện này nói ra rất dài dòng, sau này ngươi sẽ rõ ràng. Bây giờ quan trọng hơn chính là ngươi phải lập tức khôi phục yêu lực kiếp trước thì mới có thể đối phó được với Yêu Thần.” Thuồng luồng tiên cau mày nói.
Trong mắt ông ta đầy vẻ lo âu.
Lúc này tôi mới nhớ ra, còn có chuyện chờ tôi làm quan trọng hơn là nghe câu chuyện kia, liền lập tức hỏi Thuồng luồng tiên tôi nên làm như thế nào.
Dẫu sao bảo bây giờ tôi bắt đầu tu luyện thì nhất định không còn kịp rồi, đừng nói bây giờ tôi chỉ có một viên yêu hạch, cho dù tôi có được chín viên yêu hạch của thuồng luồng tiên trong tay thì cũng không đánh lại Yêu Thần đã độ kiếp thành thần.
“Muốn khôi phục thực lực kiếp trước thì nhất định phải tìm được thân thể của kiếp trước. Lúc ấy ngươi phong ấn Yêu Thần mặc dù hồn phi phách tán nhưng yêu thân của ngươi lại hoàn hảo không hao tổn gì, chín viên yêu hạch không thiếu một viên. Chỉ cần đem thân thể về đây, lại dùng yêu khí đặc biệt của ngươi kích hoạt yêu hạch đang ngủ say chắc hẳn sẽ khôi phục được thực lực.” Thuồng luồng tiên nói.
Vừa nói thân thể ông ta liền chao đảo mấy cái đã khôi phục lại thành hình dáng rồng đen bay lượn trước mặt tôi: “Lên đây đi, ta biết thân thể kiếp trước của ngươi ở đâu, bây giờ liền mang ngươi tới.”
“Được!” tôi liền đáp một tiếng, leo lên trên lưng rồng của Thuồng luồng tiên.
Không ngờ chuyện này lại sẽ tiến hành thuận lợi như vậy, nếu quả thật tôi có thể kích hoạt chín viên yêu hạch kia thì sẽ có cơ hội cứu Đường Dũng về!
Chẳng qua một chuỗi chuyện này tiến triển cũng quá mức thuận lợi, không biết là vì trực giác hay cái gì mà trong lòng tôi luôn có cảm giác bất an mơ hồ, giống như tất cả chuyện này đều đã được ông trời sắp xếp xong xuôi.
Càng giống như cục diện này là có người bày ra.
Nếu không tôi quả thực không nghĩ ra được, sau khi tôi trở về từ Thái Lan lại đúng lúc như vậy gặp chuyện hồ yêu quậy phá Tôn Thiên Nhiên, sau đó chúng tôi lại đi xuống mộ phần hồ tiên, rồi Đường Dũng sẽ từ trong mộ hồ tiên tìm được bông hoa trong kiếm trước tôi vừa nhớ được, rồi tôi lại trùng hợp đem thả Yêu Thần từ trong bông hoa đó ra.
Tất cả những chuyện này dường như đều rất trùng hợp, nhưng trùng hợp quá mức khiến trong lòng tôi có cảm giác bất an mơ hồ.
Nhưng bây giờ Đường Dũng bị yêu thần bắt đi, Diệu Diệu cũng bị hôn mê, tôi không còn đường lui nữa. Cho dù thật sự có người bố trí bẫy thì tôi cũng chỉ có thể lao vào, không cách nào quay đầu.
Tôi cùng Thuồng luồng tiên bay rất nhanh trong không trung, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn cả máy bay, đại khái bay chừng một giờ thì Thuồng luồng tiên bắt đầu hạ dần xuống.
Đây là một ngọn đồi, xung quanh ngọn đồi còn chăng dây cách ly tạo thành một vòng tròn thật to. Chẳng qua đám dây cách ly kia nhìn qua đã cũ nát rách rưới không chịu nổi, bây giờ đều đã đổi thành màu đen.
Nơi này từng ngọn cây cọng cỏ tôi thấy tương đối quen mắt, chớp mắt liền nhận ra vị trí nơi này, lại là mộ Võ Tắc Thiên mà tôi đã từng suýt chút nữa thì chết.
“Sao chúng ta lại tới…” Tôi theo bản năng muốn hỏi Thuồng luồng tiên vì sao lại tới đây, nhưng tôi nói tới nửa chừng liền bừng tỉnh hiểu ra: “Chẳng lẽ… thân thể kiếp trước của tôi chính là cô gái trong quan tài bằng băng kia?!”
“Thông minh. Nếu không thì ngươi cho rằng lần trước thân thể ngươi bị đoạt mất, hồn phách ngươi dễ dàng gửi trong thân thể người khác như vậy sao? Còn có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng kia lại dễ gần như vậy? Nó chính là yêu được ngươi nuôi lớn từ nhỏ, uống không ít yêu máu của ngươi, cho dù là ta lúc ấy thấy nó cũng phải kiêng kỳ ba phần, nó làm sao có thể sẽ để cho người khác đụng chạm vào thân thể của chủ nhân mình.” Thuồng luồng tiên nói.
Vừa nói ông ta đã cười với tôi một tiếng, bảo tôi không cần lo lắng, hiện giờ thân thể tôi cũng tìm được, huống chi tôi với yêu quái chuột túc trực bên linh sàng cũng có chút giao tình, lần này sẽ không có chuyện gì.
Vừa nói chuyện thì chúng tôi cũng đã đứng ở lối vào mộ Võ Tắc Thiên.
Lần trước là Tô Mộc giúp tôi quay trở về thân thể, chớp mắt đã qua lâu vậy, tình cảnh lúc ấy tới đây tôi còn nhớ sờ sờ trước mắt.
Bây giờ cũng không biết Tô Mộc đang làm gì, đang ở chung một chỗ với ai?
Đột nhiên trong lòng tôi xuất hiện cảm giác bi thương, cảm thấy tình cảnh bây giờ của mình thật thê thảm. Tô Mộc liền bị người khác khống chế không giải thích được, thật giống như đã biến thành người khác. Ngay cả Đường Dũng cũng bị Yêu Thần cướp đi, hiện tại ở bên cạnh tôi chỉ còn lại Thuồng luồng tiên, tự nhiên cảm thấy bị cô lập không ai giúp.
Khi tôi còn đang thương cảm cho mình thì Thuồng luồng tiên đã khôi phục lại thành hình ngươi bên cạnh tôi, bỗng nhiên mũi ông ta chun lại khụt khịt hai cái, dường như ngửi được điều gì trong không khí, sắc mặt rất căng thẳng.