Chương 253: Cục Diện rối rắm
Sau khi sư phụ Đường Dũng nói xong hình dáng đặc thù cùng phương pháp khắc quỷ, Đường Dũng lần nữa lại tràn đầy tự tin. Lúc trước nghe tới tiếng Bách quỷ dạ hành còn tưởng rằng thật lợi hại, kết quả một đêm chỉ có một quỷ xuất hiện, cho dù quỷ phía sau càng ngày càng lợi hại nhưng bây giờ vẫn là sớm, mới là quỷ thứ tám ra ngoài, bằng thân phận đệ tử thân truyền của tăng nhân ở Thái Lan, giải quyết một quỷ đầu xù còn không phải là chuyện nhỏ?
Anh ta liền bảo người trong thôn giết một con gà trống to có lông màu đỏ, sau đó đem máu gà trống hòa với bột chu sa. Nếu là quỷ đặc biệt của nước này, thuật pháp Thái Lan không dùng được, phải dùng tới thuật pháp đặc biệt để khắc nó.
Trong điện thoại sư phụ đã nói rất cặn kẽ, quỷ đầu xù kia đều là những người cuối nhà Minh đầu nhà Thanh vì không chịu để tóc đuôi sam của Thanh triều nên bị giết, bọn họ đều là thích nhất mái tóc của mình, dù để đầu xù mặt bẩn cũng phải bảo vệ kiểu tóc của mình, có ai chạm vào dù đầu rơi máu chảy thì cũng không chịu từ bỏ kiểu tóc.
Cũng chính vì bọn họ chết vào cuối thời Minh đầu thời Thanh cho nên cách bây giờ cũng đã gần bốn trăm năm, dù ở phương diện tu luyện không có thiên phú như Tô Mộc nhưng được tích lũy theo thời gian bây giờ ít nhất cũng phải là cấp bậc ác quỷ, với Đường Dũng vào năm năm trước vẫn là một thách thức không nhỏ.
Cũng may biết người biết ta trăm trận trăm thắng, trong một buổi chiều Đường Dũng đã chuẩn bị tốt mọi thứ, sau đó mai phục ở trong nhà của người già nhất trong thôn.
Đến hơn mười một giờ đêm, quả nhiên bên ngoài có động tĩnh. Đầu tiên là gió rít ban đêm nghe giống như tiếng sói tru, một trận gió lớn hoàn toàn bao vây lấy nhà ông già, sau đó Đường Dũng cảm giác được áp suất thấp đi, đồng thời đi kèm với nó là nhiệt độ giảm xuống rõ rệt, giống như đột nhiên bị rơi vào trong hầm băng vậy.
Trong nháy mắt Đường Dũng bị ù tai, đầu ong ong, ánh mắt có chút mơ hồ, mắt căng ra giống như con ngươi muốn nổ tung.
Đường Dũng liền thấy lo lắng, không nghĩ tới một ác quỷ lại có bản lãnh lợi hại như vậy, còn chưa xuất hiện đã khiến anh ta bị tác động, hơn nữa còn rất khó chịu.
Để che giấu hành tung nên anh ta vẫn giấu Diệu Diệu đi, quanh thân cùng bày trận pháp che giấu khí tức, cứ như vậy bên ngoài căn bản không nghe được âm thanh của anh ta cho nên anh ta cũng không thể gọi Diệu Diệu tới giúp. Mắt Đường Dũng càng ngày càng căng, đã không thấy rõ đồ, tai cũng càng ngày càng đau nhức, giống như màng nhĩ sắp bị rách. Anh ta liền sờ soạn lục lọi trên mặt đất, muốn tìm máu gà trống để ở bên bôi lên đầu.
Máu gà trống cùng với bột chu sa hòa chung một chỗ là thứ có tính dương, bôi trên đầu sẽ phá được công kích của quỷ vật nhưng đồng thời cũng sẽ khiến anh ta bị lộ.
Lúc này ngay cả mạng cũng sắp không giữ được, Đường Dũng đâu còn cố được liền lần sợ, đột nhiên tay anh ta mò thấy một thứ lạnh như băng, vật kia giống như được làm bằng nhăng nhưng lại co dãn, cẩn thận sờ một hồi liền nhận ra đó là cái tay!
Đường Dũng hét lên một tiếng, sợ tới suýt mất hồn mất via, cánh tay kia lạnh như băng tuyệt đối không phải là của người sống!
Là quỷ đầu xù! Hơn nữa nó lại ở ngay bên cạnh Đường Dũng.
Trong thời khắc mấu chột, Đường Dũng vẫn kịp móc ra chày cán bột dùng để bảo vệ tính mạng, hung hăng hướng về phía quỷ đầu xù đập mạnh tới.
Thế nhưng chày cán bột đã đập vào một khoảng trống rỗng, cùng lúc đó một chất lỏng nóng bỏng rót lên đầu anh ta, theo đầu chảy xuống mang theo một mùi tanh hôi của gà.
Thần kỳ là khi chất lỏng kia chảy xuống đầy mặt thì mắt căng tai ù đột nhiên biến mất, Đường Dũng đưa tay lau sạch chất lỏng trên mặt mới nhận ra đó không phải là gì khác, chính là máu gà trống hòa với chu sa mà anh ta đã làm.
Mà lúc này đứng bên cạnh anh ta cũng không phải quỷ đầu xù mà là một người đàn ông trung niên, trên người ông ta được che bởi một tầng sương dày đặc, âm khí đậm đà, hiển nhiên cũng là quỷ.
Nhưng ông ta lại không hề e ngại chu sa cùng máu gà trống, vừa rồi chính ông ta đã đem đổ màu gà trống lên đầu Đường Dũng.
Đường Dũng không hiểu, quan sát toàn thân người trung niên này một cái, vừa định hỏi tại sao ông ta lại cứu mình thì sắc mặt quỷ trung niên kia đột nhiên căng thẳng, chợt nhìn về phía ngoài cửa sổ: “Lại tới rồi.”
“Ai lại tới?” Đường Dũng hỏi theo bản năng.
Trả lời anh ta là một tiếng gió rít, cửa nhà bị gió đập ầm ầm, một thân hình cao lớn không biết từ lúc nào đứng sừng sững ngoài cửa, cao chừng hai thước, cả người trên dưới đều được che bởi lớp vảy thật dày giống như cá sấu, răng nanh dài nhọn, dáng dấp vô cùng đáng sợ.
Cùng với sợ xuất hiện của hắn, cảm giác đè nén vừa rồi trong ngáy mắt lại ập về phía Đường Dũng.
Đường Dũng đã ngây người, sững sờ nhìn quái vật kia, thứ này với miêu tả về quỷ đầu xù của sư phụ không có chút nào giống, hơn nữa thực lực cũng chênh lệch quá nhiều.
Ngay khi Dường Dũng còn đang ngẩn người thì quỷ trung niên kia đã xông tới đánh nhau với quái vật kia, âm khí nồng nặc bao quanh quái vật cùng quỷ trung niên, không thấy rõ được tình hình bên trong.
Lúc này Đường Dũng rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, do dự một chút rồi cầm lấy chu sa hòa với màu gà trống chạy tới hỗ trợ, đem toàn bộ chu sa hòa với máu gà trống dạt vào trên người quái vật.
“Đừng tạt…” Giọng quỷ trung niên căng thẳng, nhưng khi ông ta chú ý tới Đường Dũng thì đã muộn, lời còn chưa dứt máu gà đỏ tươi đã tạt lên người quái vật.
Đường Dũng còn chưa kịp tung hô đòn tấn công của mình thì quái vật kia đã rống lên một tiếng, sau đó giống như phát điên giơ ra móng tay điên cuồn xông tới quỷ trung niên. Theo móng vuốt quái vật đang đánh tới, âm khí đen ngòm quấn quanh bốn phía cũng bị đánh tan.
Sắc mặt quỷ trung niên trầm xuống, không dám đương đầu trực diện với quái vật mà xoay người trốn ra.
Sau khi quỷ trung niên chạy, Đường Dũng ở cạnh đó liền trở thành mục tiêu tấn công của quái vật. Đường Dũng thầm kêu khổ trong lòng, xoay người cũng nhanh chân chạy, nhưng tốc độ của anh ta sao nhanh bằng quỷ, chớp mắt quái vật đã đuổi kịp tới sau lưng, rống lên một trận đập tay về phía trước.
Đường Dũng chỉ cảm thấy một cổ lạnh như băng quét qua, lần này chết chắc rồi…
Ngay khi Đường Dũng cho rằng mình sẽ chết không thể nghi ngờ thì sau lưng đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong, cuồng phong kia xoáy tròn đánh úp về phía quái vật, tạo thành một cái lỗ đen ngòm trước mặt quái vật. Lỗ đen kia sâu không thấy đáy, quái vật thấy vậy liền cả kinh, nghiêng đầu muốn chạy.
Nhưng nó không còn kịp, sức gió của lỗ đen kia rất lớn, giống như một cơn lốc xoáy đem hút quái vật vào trong, sau đó sức gió dần dần giảm nhỏ đến khi biến mất không thấy.
Toàn bộ quá trình cũng chỉ một phút, Đường Dũng vẫn ngây người chưa tỉnh hồn nhìn vào nơi quái vật vừa biến mất.
Lúc này anh ta mới nhìn rõ, đứng ở phía sau lỗ đen kia chính là quỷ trung niên, mà trên tay ông ta cầm một chiếc nhẫn trân châu màu đen đang sáng lấp lánh…
“Năm đó anh thấy có phải chiếc nhẫn này không?” Nghe Đường Dũng nói tới đây tôi dường như đã chắc chắn chiếc nhẫn anh ta thấy chính là Đá vãng sinh, tôi bèn lấy ra đưa tới trước mặt Đường Dũng hỏi.
Đường Dũng đang lái xe trên cao tốc lao vùn vụt, nghe thấy tôi hỏi cũng không để ý, chỉ tùy tiện đưa mắt liếc nhìn xuống tay tôi.
Nhưng khi anh ta trông thấy chiếc nhẫn Đá vãng sinh trên tay tôi, dưới xe liền truyền tới tiếng phanh chói tai, cả người tôi theo quán tính lao về phía trước.
Kétt… kétt…
Xe dừng lại trên đường, bánh xe tạo thành hai vết dài đen trên mặt đường, tôi sợ hãi tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ.
“Anh làm gì thế?” Khi xe dừng lại hẳn, tôi còn chưa hết sợ trợn mắt nhìn Đường Dũng.
Cũng may đoạn đường này xe không có nhiều, nếu không thì vừa rồi Đường Dũng phanh gấp như vậy hẳn chúng tôi đã xảy ra tai nạn.
“Đây là Tô Mộc đưa em? Hay là… Tô Ninh?” Lúc này sự chú ý của Đường Dũng đều tập trung ở chiếc nhẫn đá vãng sinh, hỏi tôi.
“Là cha Tô Mộc cho tôi, anh biết ông ấy?” Tôi hỏi.
Nói xong tôi mới kịp hiểu ra, Đường Dũng nhất định là biết cha của Tô Mộc, năm năm trước người cứu Đường Dũng ở trong Thần Nông Giá kia nhất định là cha Tô Mộc, bởi vì Đá vãng sinh chỉ có gia chủ Nhà họ Tô mới có thể nắm giữ, hơn nữa quỷ trung niên mà Đường Dũng tả quả thật có hình tượng giống như in cha Tô Mộc.
Đường Dũng nghe vậy thở dài, nhìn tôi nói: “Như vậy chủ Nhà họ Tô bây giờ chính là Dương Dương em? Thật không ngờ Tô Ninh vậy mà sẽ đem vị trí gia chủ truyền cho một cô gái, cũng thật sự để mắt tới em.”
Nói xong mặt Đường Dũng lộ vẻ phức tạp, lại thở dài: “Bản thân em chính là thực quỷ đã bị mọi người để ý, bây giờ lại nhận trách nhiệm gia chủ Nhà họ Tô, đắc tội với người ở khắp nơi, sau này tình cảnh của em sẽ rất nguy hiểm, em lại ngốc như vậy sau này làm sao bảo vệ bản thân mình được…”
Tâm tình Đường Dũng cũng dần dần bình tĩnh lại, lần nữa nổ máy lái xe đi, vừa đi vừa nói: “Lộc Dương, em có tình nguyện bái anh làm thầy, học thuật pháp Tăng nhân Thái Lan với anh không?”
Tôi nhất thời ngây ngẩn, chuyện này nói đến quá đột ngột, hơn nữa biết Đường Dũng lâu như vậy đây là lần đầu tiên anh ta đứng đắn gọi đầy đủ tên tôi.
“Sao đột nhiên lại nói thế, tôi đang êm đẹp, còn chưa từng nghĩ sẽ trở thành tăng nhân Thái Lan đâu, ha ha.” Tôi có chút lúng túng, không nghĩ bái anh ta làm thầy lại sợ từ chối ngay trước mặt khiến anh ta mất mặt, chỉ có thể cười nói sang chuyện khác, nói: “Đừng nói chuyện này trước, anh còn chưa kể tại sao cha Tô Mộc lại đột nhiên xuất hiện ở Thần Nông Giá. Còn có Bách quỷ dạ hành kia làm sao thu phục? Tại sao quỷ đầu xù lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy?”
Tôi chuyển đề tài có chút khiên cưỡng, hiển nhiên Đường Dũng cũng cảm thấy. Chỉ là có lẽ anh ta cũng biết ý tôi, không tiếp tục nói chuyện bái sư, nói: “Nếu em đã là gia chủ Nhà họ Tô thì những chuyện này còn phải hỏi anh sao? Hơn một trăm năm trước Nhà họ Tô cùng những gia tộc huyền học khác đã liên thủ đưa cô hồn dã quỷ tới âm phủ, tự mình mở ra một lối đi em cho rằng chỉ dựa vào Đá vãng sinh là có thể được?”
“Chiếc nhẫn này đưa một hai cô hồn dã quỷ còn có thể may mắn gạt được Diêm Vương, nhưng dã quỷ ngày càng nhiều ắt hẳn sẽ kinh động địa phủ, cho nên bọn họ phải mượn trận pháp che giấu quỷ khí trên những cô hồn dã quỷ mới được. Thần Nông Giá chính là nơi hang hổ của bọn họ.”
“Trước khi Nhà họ Tô bị diệt môn, bọn họ đang tìm cách đem một nhóm quỷ từ Thần Nông Giá đưa đến âm phủ. Nhưng không biết có sơ suất gì nhóm người kia chết hết khiến người nhà thân thích cũng gặp họa theo, đám quỷ nhóm kia bị để lại trong Thần Nông Giá, cho nên anh mới nói chuyện năm đó là Nhà họ Tô tạo nghiệt. Em suy nghĩ một chút, những quỷ hồn kia vốn là ở lại âm phủ, mỗi quỷ tu hành cũng sẽ không có được khí tức gì lớn, nhưng trên trăm con quỷ tụm lại thì hiệu quả lại không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa bọn chúng ở lại dương gian cũng tu luyện trên trăm năm. Nơi Lưu Đại Tráng rơi xuống lại chính là sơn động năm đó Nhà họ Tô bọn họ dùng để phong ấn đám quỷ chuẩn bị đưa xuống âm phủ, bình gốm hắn ôm đi chính là pháp khí để phong ấn đám quỷ kia.”
Tôi hiểu ra, nói: “Hóa ra lại là như vậy, chẳng trách cha Tô Mộc lại đột nhiên xuất hiện ở Thần Nông Giá, hóa ra là để dọn dẹp cục diện rối rắm năm đó. Quỷ đầu xù được đưa đi qua cửa sinh, vậy trận pháp của Bách quỷ dạ hành cũng sẽ bị phá, đám quỷ còn lại tất cả sẽ đi đâu?”
Tôi hỏi, ngờ đâu vứa dứt lời thì Đường Dũng đã nhíu máy hỏi: “Sao em biết quỷ đầu xù đã được đưa đi cửa sinh?”