Mục lục
Cô dâu của quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 316: TOÀN BỘ DÂN TRONG THÀNH PHỐ CHÔN CÙNG




CHƯƠNG 316: TOÀN BỘ DÂN TRONG THÀNH PHỐ CHÔN CÙNG
Tôi chỉ có thể cố gắng hết sức kéo dài thời gian, đồng thời bắt đầu âm thầm gào thét gọi Thuồng luồng tiên mong ông ta có thể mau tới cứu tôi.
“Chưa từng gặp.” Cáo đỏ không phát hiện được tâm tư của tôi, thấy tôi hỏi liền ngồi xuống trước mặt tôi, hai con mắt nhìn chằm chằm vào tay tôi, cười lạnh nói: “Có điều chiếc nhẫn trên tay ngươi quá quen thuộc, khi xưa nhà ta xảy ra chuyện ta nhớ rõ ràng trên tay hung thủ cũng đeo chiếc nhẫn này. Cho nên ta không cần từng thấy mặt ngươi hay không, ngươi chính là hung thủ diệt cả nhà ta, dù năm đó ra tay không phải là ngươi thì ngươi cũng không thể không có liên quan. Chủ nhân nói chỉ cần gặp lại chiếc nhẫn này liền nhất định phải giết chết chủ nhân của nó, làm như vậy lời nguyền rơi vào trên người chúng ta sẽ được phá bỏ.”
“Hóa ra là như vậy, vậy thì các ngươi thật sự tìm nhầm người rồi.” Đường Dũng nghe vậy liền cười, anh ta đẩy tay cáo cái ở bên cạnh ra rồi bước về phía chúng tôi bên này.
Cáo đỏ thấy vậy sắc mặt liền căng thẳng, đột nhiên nó vọt một cái chạy đến sau lưng tôi, trong chớp mắt động mạch chủ ở cổ tôi lại nóng lên, một mùi máu tanh phun ra ngoài.
“Con mẹ mày, dám làm thương Dương Dương của ông, tự tìm tới cái chết đúng không!” Đường Dũng vốn chỉ muốn tới chỗ chúng tôi để cùng cáo nói chuyện về chiếc nhẫn, thấy cáo đỏ làm tôi bị thương liền tức giận chửi một tiếng, lao về phía chúng tôi.
“Ngao…”
Cáo đỏ ngửa mặt lên trời thét một tiếng dài khiến tôi hoảng hốt, cảm giác như có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra.
Quả nhiên, một giây sau khi cáo đỏ kêu lên, toàn bộ mộ phần đột nhiên phát ra tiếng rít chói tai. Âm thanh kia từ xa đến gần, ban đầu hơi xa một chút, sau đó càng ngày càng lớn giống như đang lây lan, chớp mắt đã xuất hiện từ ngay trước mặt chúng tôi.
Toàn bộ da cáo trong mộ bỗng nhiên động đậy!
Bọn chúng giống như nhận được tín hiệu nào đó, mới vừa rồi còn cứng đơ im lìm bây giờ lại giống như trỗi dậy, trên người phát ra âm thanh, từng bước cứng ngắc đi về phía chúng tôi.
“Xong rồi, bọn chúng quả nhiên có chiêu để dành.” Đường Dũng kêu lên một tiếng. Hiện giờ trong tay anh ta không có bất kỳ vũ khí gì, thấy những tấm da cáo kia nhằm vào tôi lao đến anh ta cũng chỉ có thể tay không nhào qua.
Chỉ tiếc những da cáo này mặc dù xương thịt đã mất hết nhưng đầu cáo lại vẫn còn, trên mỗi chiếc đầu đều có hai cái răng nanh sắc bén lóe lên, xông tới không có chút ý thức nào như cương thi. Thấy Đường Dũng nhào qua, bọn chúng liền giống như bị thu hút, quay sang nhào về phía Đường Dũng.
Chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng Đường Dũng đâu, đè lên anh ta là từng tầng từng tầng da cáo, tình cảnh rất thê thảm không nỡ nhìn.
Tôi sợ đến choáng váng, toàn thân run lẩy bẩy, miệng hét lớn gọi tên Đường Dũng.
“A ha, bây giờ biết thế nào là lợi hại chưa? Bây giờ trước mặt ngươi chỉ có một con đường, là chết! Để chôn theo tổ tiên bị chết thảm của ta! Chờ sau khi ngươi chết ta cùng vợ sẽ rút gân ngươi ra, lấy da của ngươi, ăn máu thịt của ngươi để an ủi tổ tiên linh thiêng của ta! Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn làm theo những gì ta nói thì chúng ta sẽ giữ lại cái mạng cho đồng bọn của ngươi.” Cáo đỏ cười nói.
“Tổ tiên ngươi thật không phải là ta giết, chiếc nhẫn này là người khác đưa cho ta, ta chỉ là người mới sống được hơn hai mươi năm làm sao có thể giết cả nhà ngươi. Thật sự ngươi nhận lầm người rồi!” Tôi nhất thời khóc lóc nói. Tôi có chết hay không cũng không sao, nhưng khi cái chết thật sự bày ở trước mắt tôi lại khiến tôi sợ hãi.
Quan trọng hơn chính là tôi sợ Đường Dũng sẽ chết, nếu như anh ta chết tại đây thì thật oan uổng. Dù sao tôi còn có chút quan hệ với Tô gia, gánh thù thay nhà họ Tô cũng là có thể, còn anh ta trước giờ đều không vừa mắt Tô Mộc, nếu chết bởi vì nhà họ Tô…
Đã oán có phải lại càng oán thêm một lần?
“Có phải ngươi giết hay không cũng không quan trọng, bây giờ chiếc nhẫn ở trong tay ngươi thì ngươi chính là chìa khóa để cởi lời nguyền trên người chúng ta, chỉ cần ngươi chết thì chúng ta sẽ như các hồ yêu bình thường, tùy ý tu luyện, tùy ý biến thành hình người. Cho nên hôm nay ngươi phải chết! Có thấy bàn thờ bên kia không, đó chính là ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi. Đi lên!” Cáo đỏ cười nói.
Lúc này thành công đã trong tầm tay, trong mắt nó tràn đầy cuồng nhiệt, hiển nhiên tôi nói gì nó cũng không nghe.
Thật sự trái tim tôi đang rỉ máu, trong lòng không ngừng kêu gào Thuồng luồng tiên trợ giúp.
Nhưng lúc trước rõ ràng tôi còn có thể cảm ứng được Thuồng luồng tiên, bây giờ ngay cả khí tức của Thuồng luồng tiên tôi cũng không cảm giác được, hoàn toàn không có bất kỳ lời đáp lại nào giống như Thuồng luồng tiên đã biến mất.
“Ngây ra làm gì! Đi lên! Nếu như ngươi không làm theo lời ta nói vậy thì đồng bọn của ngươi sẽ chết, toàn bộ người trong thành phố Giang Minh cũng đều sẽ chết! Ta không phải dọa ngươi, lúc này người kế cận gần đây đã bắt đầu chết, không tin ta sẽ cho ngươi xem một chút.” Cáo đỏ uy hiếp nói.
Sau đó nó bắt đầu lẩm bẩm lúc cao lúc thấp, kêu lên mấy câu rồi vung tay một cái.
Yêu khí trong không trung mở ra một lỗ hổng, ở đó giống như màn hình vậy, cho thấy cảnh tượng bên ngoài mộ phần hồ yêu. Tôi nhìn thấy Tô Mộc cùng Lâm Yến nhi vẫn còn bay lượn trong không trung cúi xuống nhìn xuống cái hố lớn. Trên đường phố bên ngoài khách sạn đã bắt đầu lan truyền yêu khí màu xanh lá cây, trên mặt đất có mấy người nằm bất động, không biết là còn sống hay đã chết…

“Ngươi…” Tôi đầy lo lắng, không ngờ bọn họ thật sự dám làm ra chuyện lớn như vậy. Nếu như ở dương gian có một số lượng lớn người đột nhiên chết thì âm phủ sẽ không để mặc kệ, ngay cả chính quyền cũng không phải không có bộ phận đặc biệt, lần trước tôi cùng nhóm người Phong Thiên đi tìm Phái Cản Thi chính là đội đặc biệt của chính quyền, sẽ có cao nhân tới đây giải quyết.
Tôi gấp đến độ toàn thân toát mồ hôi lạnh, nhưng lúc này tôi nghĩ gì cũng là thừa, dù lần này chính quyền phái người ra mặt thì cũng là phản ứng sau khi chuyện này đã xảy ra. Bây giờ yêu khí vừa mới bắt đầu lan ra, kỳ nhân dị sĩ tài giỏi không thể nhanh chóng chạy tới đây ngay được.
Hơn nữa yêu khí khác với âm khí, nhóm người Phong Thiên có thể đối phó với âm khi nhưng yêu khí thì không chắc chắn, lần trước ở bên ngoài cản thi phái gặp hồ nước chứa yêu khí bọn họ đã suýt chút nữa chết hết.
Nghĩ tới đây dường như đầu óc tôi nóng lên, liền nói: “Ngươi dừng tay! Ta nghe ngươi! Không phải là chỉ là chết sao, sau khi chết ta sẽ tu luyện thành lệ quỷ, đến lúc đó sẽ tới thu thập ngươi!”
Nói xong tôi liền sải bước tới bàn thờ mà cáo đỏ đã chỉ.
Cáo đỏ ha ha cười lớn, nó giơ tay lên một cái, yêu khí màu xanh lá cây bên ngoài liền dừng lại không lan truyền ra ngoài nữa, thân hình đám cáo trong mộ cũng ngay lập tức dừng lại, thật giống như lần nữa lại bị khống chế, bọn chúng đang làm đủ loại động tác bỗng nhiên cứng đờ.
“Dương Dương…” Một tiếng kêu yếu ớt vang lên, Đường Dũng từ từ bò ra từ dưới đám da cáo, trên người anh ta đầy máu, mặt cũng bị cắn rách.
Cả gương mặt anh ta đã sưng lên như đầu heo, mắt híp lại chỉ còn một nửa bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK