CHƯƠNG 284: XUẤT HIỆN LẦN NỮA
Trong lúc tôi còn nghiên cứu nên gọi Tăng nhân Khôn là gì thì Tô Mộc cùng Tăng nhân Khôn hàn huyên xong rồi, sắc mặt anh ấy nghiêm túc, đem mục đich lần này tới Thái Lan để hồi sinh nói cho Tăng nhân Khôn, sau đó hỏi Tăng nhân Khôn thân xác của anh ấy bây giờ ở nơi nào?
Tăng nhân ngôn ngẩn ra, ông ta nhìn Tô Mộc có chút bất ngờ, cười hỏi tại sao Tô Mộc phải bỏ gần cầu xa chạy tới tận Thái Lan để hồi sinh, không phải Tô gia có hai sách cấm sao, dùng sách cấm liền cỏ thể cải tử hoàn sinh kia mà.
Nhắc tới sách cấm Tô Mộc liền lộ vẻ bất đắc dĩ, cười khổ nói: “Huynh bây giờ thật đã rời xa cuộc sống nhân gian, đối với chuyện của Tô gia một chút cũng không chú ý. Sau tai họa ngập đầu năm đó cuốn Hoàn Dương Kinh đã không thấy tăm tơi tung tích đâu, đệ trước kia vẫn cho rằng Hoàn Dương Kinh ở trong tay Lâm Yến Nhi nhưng theo như những gì đệ thấy bây giờ thì trong tay cô ta cũng không có sách cấm, nếu không năng lực của cô ta không chỉ như vậy.”
“Huống chi tổ tiên Tô gia cũng để lại di huấn, phàm là con cháu Tô gia không thể lợi dụng hai cuốn sách cấm để hồi sinh. Y nghĩa tồn tại của Tô gia chỉ là trông con hai cuốn sách cấm phòng nó lọt ra ngoài, nếu như dùng phương pháp đó để hồi sinh e rằng liệt tổ liệt tông đều hiện về bóp chết đệ một lần nữa.” Tô Mộc cười nói.
Tôi không nhịn được nhìn Tô Mộc một cái, biết anh ấy lâu như vậy đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy đùa với người khác, có thể thấy được anh ấy cùng Tăng nhân Khôn có quan hệ rất tốt.
Tăng nhân Khôn hiển nhiên biết chuyện của Tô gia không ít, sau trò chuyện mấy câu với Tô Mộc liền hiểu được hiện trạng Tô gia bây giờ ông ta thở dài, miệng trề môi nói hồi sinh có gì tốt, thành quỷ thật tiêu sái, vất vả mới tu luyện thành lệ quỷ nếu như hồi sinh thì tu vi liền mất sạch. Hơn nữa lần này hồi sinh không chừng thực lực còn chưa đạt được tới mức như hồi còn sống, lỡ như sau khi hồi sinh sẽ biến thành người bình thường thì đệ có hối hận hay không?
Tăng nhân Khôn vừa hỏi vất đề này tôi cũng liền nhìn về phía Tô Mộc, lúc trước tôi quả thật không nghĩ tới điều này, nghe ông ta nói như vậy tôi cũng liền cảm thấy quỷ rất tốt. Ít nhất anh ấy rất lợi hại, ở trong âm giới dường như không mấy người dám khi dễ anh ấy, huống chi anh ấy đẹp trai như vậy, chỉ cần không đi đầu hai thì thành quỷ coi như là trường sinh bất lão, tại sao phải hồi sinh. Sau khi hồi sinh ngoại trừ để cho tôi có một người chồng bình thường ra, những lợi ích nghịch thiên kia sẽ không có nữa, rốt cuộc có đáng giá hay không?
“Không có gì có thể hối hận. Cuộc sống trước kia quá ngắn, quá nhiều chuyện tốt đẹp đệ không được trải qua, bây giờ có người muốn bảo vệ vậy thì nên cùng cô ấy cùng nhau già đi. Ý Nghĩa cuộc sống không phải là như vậy sao.” Tô Mộc nói.
Tôi nghe liền thấy chóp mũi cay cay, thật giống như đang nằm mơ vậy. Có người chồng đẹp trai như vậy, lại vì muốn cùng tôi già đi mà vứt bỏ thực lực của lệ quỷ, đời tôi kiếp trước chính là đại anh hùng siêu cấp cứu vớt hệ ngân hà rồi!
Tăng nhân Khôn cũng không nghĩ tới Tô Mộc lại đột nhiên nói ra lời tâm gan như vậy, bất thình lình bị thức ăn cho chó đút liền chán ghét, ông ta không muốn tiếp tục nói chuyện này với Tô Mộc, từ trên người lấy ra một khối phật bài vàng rực rỡ đưa cho Tô Mộc, nói: “Được, nếu đệ nguyện ý hi sinh vì yêu vậy thì vật này liền đưa cho đệ. Thân xác đệ huynh đã giấu ở một nơi an toàn, mang theo người không tiện, đây là dùng tro tóc của đệ tạo thành phật bài phong bế khí tức trên thân thể đệ, muốn tìm được thân xác thì đệ cứ theo chỉ dẫn của khối phật bài là có thể tìm được. Hơn nữa khối phật bài này vẫn ràng buộc với thân xác đệ, đệ ở đây dùng nó hấp thu long khí thì thân xác đệ cũng sẽ được long khí bồi luyện, cho nên đệ tốt nhất hãy giữ cẩn thận, nếu như nó bị đánh nát thì thân xác đệ cũng xong…” Tăng nhân Khôn nói, vừa nói ông ta vừa lắc đầu cảm thán, bóng người cũng bắt đầu dần dần trở nên trong suốt.
Chờ đến khi ông ta nói xong thì người đã hoàn toàn biến mất không thấy.
Tôi liền nhìn quanh một chút, thấy toàn bộ bên trong long mạch này cũng không có bóng dáng Tăng nhân Khôn, không khỏi hỏi Tô Mộc có phải Tăng nhân Khôn đã đi? Ông ta cứ như vậy đi?
Tô Mộc gật đầu một cái, cầm khối phật bài Tăng nhân Khôn đưa cho dường như đang rất đăm chiêu suy nghĩ, nói qua hơn một trăm năm Tăng nhân Khôn một chút đều không thay đổi, tới và đi đều không hề báo trước, cũng sống rất tiêu sái.
Nói xong anh ấy tự mình cười một tiếng, xoa tóc tôi một trận nói anh ấy muốn bắt đầu hấp thu long khí, một hồi nếu tôi cảm thấy buồn chán thì cũng có thể hấp thu một chút long khí, chỉ cần nếu cảm giác đan điền căng ra thì liền pháp lập tức ngừng ngấp thu. Dẫu sao thực lực của tôi bây giờ còn quá kém, hấp thu quá nhiều long khí có khi lại khiến cơ thể tôi bị tổn thương.
Tôi gật đầu một cái, không biết tại sao càng gần tới lúc Tô Mộc được hồi sinh trong lòng tôi lại cảng hoảng hốt, không biết Tô Mộc lựa chọn hồi sinh vì tôi là đúng hay sai, sau này anh ấy có hối hận hay không? Tô Mộc không cân nhắc nhiều như tôi, khi tôi còn đang suy nghĩ lung tung thì anh ấy đã giống như Thuồng luồng tiên, ngồi xếp bằng dưới con rồng, nhắm hai mắt lại.
Lúc này khối phật bài kia treo trên cổ anh ấy hơi lóe ánh vàng, nơi ánh vàng chiếu ra tôi có thể mơ hồ thấy làn khí màu trắng bạc đang mãnh liệt đi về hướng phật bài, mặc dù không hấp thu khoa trương như Thuồng luồng tiên nhưng tốc độ cũng rất nhanh.
Tô Mộc cùng Thuồng luồng tiên bây giờ đã vào trạng thái nhập định như thầy tu, tôi ở quanh bọn họ vòng vo hai vòng cảm thấy không có gì để làm liền cũng ngồi xuống bên cạnh Tô Mộc, thử bắt đầu hấp thu long khí.
Nhưng tôi vừa nhắm mắt tiến vào thượng đan điền mới phát hiện một vấn đề, long khí không phải tự động sẽ chui vào trong đan điền. Sau khi tôi mở đan điền ra, long khí không hề chui vào giống như Thuồng luồng tiên cùng Tô Mộc mà chỉ buông tuồng trôi lơ lửng xung quanh tôi, căn bản không đi vào trong đan điền của tôi.
Mà vừa rồi tôi cũng quên hỏi Tô Mộc hấp thu long khí như thế nào? Đáng tiếc bây giờ Tô Mộc đã toàn lực hấp thu long khí, tôi không dám quấy rầy sợ anh ấy sẽ bị tẩu hỏa nhập ma gì, rốt cuộc liền ở một bên nhìn đông nhìn tây suy nghĩ xem có thể tìm ra phương pháp hấp thu long khí.
Ngay khi tôi không ngừng thử nghiêm phương pháp hấp thu long khí thì luồng khí lạnh xuất hiện ngoài cửa lúc nãy bỗng nhiên lại xuất hiện bên tai tôi.
Vẫn như mới vừa rồi, nó chui vào trong lỗ tai tôi, mỗi một chút đi vào tôi liền có thể nghe được một âm thanh trầm thấp của tiếng rồng ngâm.
Tôi liền bị dọa khiến bụng thót lại, mới vừa rồi Lý Chùy dùng Diệu Diệu để tìm cách thức tỉnh thai rồng, Thuồng luồng tiên lại nói rồng ngâm là tới từ rồng còn sống, không phải là phát ra từ thai rồng trên đỉnh đầu tôi kia chứ? Nhưng nó đang êm đẹp trên đó, cho dù có sắp tỉnh thì cũng nên tìm
Thuồng luồng tiên là thân cận mới đúng, sao lại tìm tới tôi làm gì?
Tôi lại không hiểu ngôn ngữ loài rồng.
Bây giờ tôi cũng sắp khóc, cũng không biết là do sự lo lắng trong lòng hay bởi vì có liên quan tới tiếng rồng ngâm, thân thể tôi trở nên cứng đơ không chịu nổi, thật giống như không còn nghe theo sự điều khiển của tôi.