CHƯƠNG 292: TÔN THIÊN NHIÊN
Mặt Đường Dũng cũng đầy mờ mịt, hiển nhiên cũng không biết thư mời cái gì, liền nói: “Chúng tôi không phải tới đây dự tiệc, là tự mình tới ăn cơm.”
“Vậy xin lỗi, lúc này toàn bộ khách sạn đều được tập đoàn Lục Địa bao, bên trong đang họp, không phải là người của tập đoàn Lục Địa mời không thể vào được. Chúng tôi thật sự rất xin lỗi.” Người phục vụ nói.
Tôi bây giờ đã đói meo, thấy đã đến cửa tiệm cơm còn không được vào liền mất hứng, hỏi Đường Dũng đây là chuyện gì, không phải anh ta đã đặt bàn trước rồi sao?
Nghe tôi hỏi Đường Dũng cũng khó chịu, bảo người phục vụ gọi giám đốc bọn họ ra, anh ta vừa mới gọi điện thoại đặt bàn vẫn còn được, tại sao đột nhiên lại bị tập đoàn Lục Địa bao. Hilton là khách sạn danh tiếng không thể thất tín cùng khách hàng như vậy, huống chi vợ anh ta bây giờ rất đói, hôm nay bất kể khách sạn là được ai thầu anh ta đều phải đưa vợ vào ăn!
Vừa nói Đường Dũng đã đẩy tay người phục vụ, dẫn tôi cưỡng ép đi vào.
Người phục vụ biến sắc, có lẽ không nghĩ Đường Dũng sẽ cương quyết như vậy liền vừa xông tới ngăn cản Đường Dũng vừa dùng bộ đàm gọi nhân viên an ninh.
Tôi không muốn làm lớn chuyện liền kéo Đường Dũng hai cái, nói thôi thì chúng tôi chọn một nhà hàng khác là được, không nên gây chuyện với bọn họ.
Nhưng lúc này Đường Dũng đã nổi giận, hung hăng nói với người phục vụ rằng anh ta phải ăn ở Hilton hôm nay, ai bao cũng mặc kệ, cho rằng anh ta không có tiền ăn cơm sao?
Tôi không biết phải nói gì, nhưng bây giờ bụng tôi đói tới thắt lại, cũng không còn tâm tư tiếp tục khuyên can liền lui về sau, muốn xem xem Đường Dũng gây ồn ào như vậy nhân viên phục vụ có thể để chúng tôi vào hay không.
Nhân viên an ninh khách sạn Hilton đến rất nhanh, chớp mắt đã tới ba bốn người, nhìn bọn họ một cái liền biết đều rất to khỏe được huấn luyện nghiêm chính, xông lên giữ lấy Đường Dũng.
Nhưng Đường Dũng là người không phải người bình thường có thể khống chế, chỉ thấy anh ta xoay người một cái, cũng không biết làm thế nào đã thoát ra khỏi tay của bốn bảo vệ kia.
Bốn bảo vệ đều sửng sốt một chút, có lẽ không biết được Đường Dũng đã tránh thoát kiểu gì, còn đang muốn lần nữa xông tới thì trước mắt lóe lên một bóng trắng, lỗ mũi liền chảy máu.
“A lô, a lô, bộ phận an ninh đâu, ở cửa có người gây chuyện, mau đưa người tới tiếp ứng.” Người nhân viên kia thấy nháy mắt mấy nhân viên bảo vệ đều bị thương liền ý thức được chuyện không ổn, liên tục gọi qua bộ đàm nhờ trợ giúp.
Tôi thấy chuyện càng ngày càng lớn liền gọi Đường Dũng, muốn khuyên anh ta bình tĩnh, chúng tôi nên đi chỗ khác ăn.
Nhưng câu nói kế tiếp tôi còn chưa kịp nói thì bỗng nhiên có người gọi phía sau tôi: “Lộc Dương? Là cô sao?”
Tôi sửng sốt một chút, âm thanh này nghe rất lạ không phải là người quen của tôi, là ai?
Tôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gương nhãn nhụi, thấy tôi quay lại anh ta liền cười, tiến lại gần giống như quen biết: “Lần trước sau khi cơm nước xong tôi tìm cô nhiều lần nhưng cô lại giống như bốc hơi khỏi nhân gian, làm thế nào cũng không tìm được, không ngờ tới nơi này lại gặp được cô. Ha ha.”
Người nói chính là Trương Đán, bạn học cũ của tôi, chính là người bán thịt rắn chọc tức Thuồng Luồng Tiên.
Mặt anh ta vẫn côn đồ như trước đây,nhưng khí chất so với lần gặp trước đã biến hóa long trời lở đất. Lúc này anh ta mặc âu phục, chân đi giày da, ra dáng một người thành đạt.
Tôi liền có chút hiếu kỳ, không gặp bao lâu anh ta đã phát tài nhanh như vậy? Chẳng lẽ anh ta vẫn còn đi bán thịt rắn sao?
Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu tôi, nhưng lúc này tôi căn bản không có thời gian nói chuyện tiếp với Trương Đán, chào Trương Đán một tiếng rồi tôi tiếp tục can ngăn Đường Dũng.
“Không cần gọi người, mấy vị này đều là bạn của tôi, bọn họ quên mang thiệp mời theo.” Trương Đán nhận ra được Đường Dũng đi chung với tôi liền nói với nhân viên ở cửa.
Vừa nói anh ta vừa lấy ra một thiệp mời màu xanh sẫm đưa cho người nhận viên kia.
Nhân viên ở đây được huấn luyện chuyên nghiệp, cho dù những nhân viên an ninh kia bị đánh nhưng nhìn thấy thiệp mời thái độ liền thay đổi, nói với nhân viên an ninh mấy câu, bảo họ lui xuống trước, sau đó gật đầu xin lỗi Đường Dũng, mời Đường Dũng đi vào.
Đường Dũng cũng không tiếp tục gây chuyện, thấy một tấm thiệp mời đã giải quyết vấn đề của chúng tôi, lúc này mới chú ý Trương Đán ở phía sau tôi, hỏi tôi: “Anh ta là ai.”
“Bạn học cùng cấp hai với tôi.” Tôi nói.
“Người anh em, cảm ơn.” Đường Dũng nói. Nói xong anh ta cũng không để ý có nhiều người nhìn, nắm lấy cổ tôi nửa kéo nửa đỡ đưa tôi đi vào bên trong.
Thấy cảnh này, biểu tình của Trương Đán bỗng nhiên trở nên mập mờ, anh ta đi sát theo sau chúng tôi, hỏi: “Lộc Dương, vị này là ai mà thân thủ rất tốt a. Theo tôi được biết nhân viên Hilton thuê đều là quân nhân giải ngũ, một có thể đánh được hai, người bạn này của bạn lại một chọi bốn cũng không yếu thế, rất lợi hại.”
“Phải, đừng nói một chọi bốn, cho dù chọi bốn mươi thì bọn họ cũng không đụng tới được đầu ngón tay tôi.” Đường Dũng nghe được Trương Đán khen liền phổng mũi, cũng không để ý có quen Trương Đán hay không mà tiếp tục tán dóc.
Tôi chỉ biết im lặng, muốn cùng Thuồng Luồng Tiên ói một cái, vừa quay đầu lại mới phát hiện không biết từ lúc nào đã không thấy tung tích Thuồng Luồng Tiên đâu.
Lão Thuồng Luồng Tiên này, bệnh cũ lại tái phát, luôn thần thần bí bí biến mất, cũng không biết ông ta đi làm gì.
Bây giờ tôi đã rất đói, cũng lười tìm Thuồng Luồng Tiên, liền không nói gì đi theo Đường Dũng vào bên trong.
Bởi vì toàn bộ khách sạn đã được bao trọn, chúng tôi không cách nào gọi đồ ăn riêng được, chỉ có thể đi theo Trương Đán vào phòng tiệc.
Lúc này tôi mới biết Trương Đán là tới dự tiệc của tập đoàn Lục Địa, hơn nữa bây giờ anh ta chính là nhân viên của tập đoàn này, chủ yếu phụ trách lái xe cho Tổng giám đốc tập đoàn Lục Địa, cũng là chân chạy một số chuyện vặt.
Nói xong Trương Đán còn lén lén lút lút liếc nhìn Đường Dũng một cái, tiến tới bên người tôi thần bí nói: “Lộc Dương, bạn biết Tổng giám đốc Lục Địa bây giờ là ai không?”
“Làm sao tôi biết, cho dù tập đoàn Lục Địa rất nổi tiếng ở thành phố chúng ta thì bình thường tôi cũng không chú ý tới vấn đề này.” Tôi nói.
Nói xong đầu tôi bỗng lóe lên một cái, nhìn bộ dáng thần thần bí bí có chút vênh váo này của Trương Đán, mười có tám chín phần tôi biết vị Tổng giám đốc này.
“Sẽ không phải là Tôn Thiên Nhiên chứ?” Tôi hỏi.
Lúc đi học tôi cũng biết nhà Tôn Thiên Nhiên làm bất động sản, mà tập đoàn Lục Địa này cũng là làm bất động sản, bằng bản lãnh của Trương Đán đi xin việc ở một tập đoàn lớn như vậy quả thật không dễ, hơn nữa lại còn làm tài xế cho Tổng giám đốc, loại công việc này không phải các Tổng giám đốc đều sẽ chọn người mình quen biết tin cẩn sao?
Cho nên Tổng giám đốc tập đoàn Lục Địa này có tám chín phần là Tôn Thiên Nhiên.
Quả nhiên nghe được cái tên Tôn Thiên Nhiên, Trương Đán liền cười như được mùa, nói: “Không sai. Lần trước sau khi đóng cửa cửa hàng thịt rắn tôi không tìm được công việc, cô cũng biết đấy, mình đang làm ông chủ liền không chịu nổi bị người khác sai bảo, rảnh rỗi hai tháng khiến tôi cũng sắp nổi men. Sau đó may lại gặp phải Tôn Thiên Nhiên, cậu ấy nghe nói tôi gặp cô liền chủ động tới tìm tôi hỏi thăm về tình hình của cô, biết tôi thất nghiệp liền bảo tôi đi theo cậu ấy lăn lộn. Tôn Thiên Nhiên mấy năm nay sự nghiệp càng ngày càng lớn nhưng tâm tư vẫn luôn đặt trên người cô, một lát nữa cậu ấy nếu biết cô cũng tới chắc chắn phải mừng như điên.”