Mục lục
Chiến thần xuất kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 219: Sự chủ động của Đường Sở Vi




Sau khi trải qua nhiều truyện như vậy, Đường Sở Vi nghĩ thông suốt rồi.



Cô vẫn yêu Giang Cung Tuấn, thâm tâm cô vẫn còn Giang Cung Tuấn.



Cô vẫn luôn nhớ rằng, vết thương của cô là do Giang Cung Tuấn cứu chữa, tận tình chu đáo chăm sóc cô, và cũng chỉ li từng tí quan tâm đến cô.



Cô đề ra ý kiến cùng nhau tắm rửa.



Cô muốn dành lần đầu tiên cho Giang Cung Tuấn.



Giang Cung Tuấn nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng bừng của Đường Sở Vi, có hơi chút chết lặng.



Trên khuôn mặt tức thì xuất hiện vẻ mặt cân nhắc ngẫm nghĩ mà hỏi: “Thật ư, em đã nghĩ kỹ rồi sao, anh không ép em, cũng không cưỡng câu en”



“Không, không muốn thì dẹp đi’“



Đường Sở Vi đỏ mặt, đứng dậy bỏ chạy về phía phòng tắm.



Giang Cung Tuấn sờ sờ mũi. Đối với Đường Sở Vi, anh thực sự rất ham muốn, tuy nhiên bây giờ không phải là lúc. Bây giờ anh đang phải đối mặt với rất nhiều rắc rồi. Hơn nữa anh vẫn chưa có tổ chức đám cưới với Đường Sở Vi, đợi giải quyết được những rắc rối này, rồi anh sẽ tổ chức đám cưới với cô, một đám cưới gây chấn động thành phố, thậm chí chấn động cả nước, đến lúc đó, rồi sẽ cùng Đường Sở Vi động phòng.



Đường Sở Vi đi vào phòng tắm, chẳng mấy chốc cô đã bước ra ngoài với một chiếc khăn tắm, đầu tóc ướt đâm, nước vẫn còn đang chảy ròng ròng.



“Ông xã, sấy tóc cho em”



“Được.”



Giang Cung Tuấn cầu còn không được. Sau khi trải qua sự việc này, anh cảm thấy tình cảm của Đường Sở Vi đối với anh đã có chút biến hóa nho nhỏ rồi. Trước đây cô chưa bao giờ nhờ anh sấy tóc giùm, hôm nay cô đã nói ra rồi.



Đường Sở Vi ngồi trước gương trang điểm.



Giang Cung Tuấn đi tới, cầm máy sấy tóc lên giúp cô sấy tóc. Khung cảnh này thật ấm áp và lãng mạn làm sao.



“Ông xã, bây giờ tiền đều tiêu hết rồi” Đôi má Đường Sở Vi hồng hồng, thần sắc lộ ra vẻ bất đắc dĩ và xót xa.



“Em trai em đã tiêu mất một ngàn năm trăm tỷ trong thẻ tín dụng của em, bây giờ nhà họ Hứa đang giục em trả tiên, lại còn kiện em rồi, biệt thự, những thứ có giá trị trong nhà đều bị tòa án thu mất rồi, tiên trong tài khoản Vĩnh Thái đều mang đi trả nhà họ Hứa rồi”



“Không sao.”



Vẻ mặt Giang Cung Tuấn tỏ vẻ không sao cả nói: “Từ từ mà làm, thua keo này ta bày keo khác, sắp tới hội nghị y thuật rồi, anh sẽ làm cho em nổi tiếng khắp thành phố Tử Đẳng, thậm chí toàn thế giới, trở thành một thế hệ thần y mới, đến lúc có được danh tiếng, còn lo không thu hút được đầu tưư?”



Về vấn đề tiền bạc, Giang Cung Tuấn một chút cũng không lo lắng.



Lần này đi Nam Cương, tuy rằng lành ít dữ nhiều nhưng cũng đã lấy được rất nhiều tiền bôi thường.



Phần lớn bộ phận đều chia cho quân Hắc Long rôi, nhưng trong tay anh cũng đã có ba ngàn ngàn tỷ.



Ba ngàn ngàn tỷ này, có thế đủ để làm được rất nhiều thứ.



Cái gì mà liên minh doanh nghiệp năm tỉnh, liên minh doanh nghiệp bốn biển, thương hội vĩnh hằng, anh đều không sợ.



Ba ngàn ngàn tỷ này cũng có thể đọ sức cùng với những thương hội này một lân.



Chẳng mấy chốc, tóc đã được sấy khô.



Đường Sở Vi đứng dậy, hất nhẹ mái tóc dài đen mượt óng ả, mùi hương dầu gội truyền đến mũi của Giang Cung Tuấn.



Cô đứng dậy, đẩy nhẹ Giang Cung Tuấn vào phòng tắm.



“Anh đi tắm rồi ngủ thôi. “



“Ừm”“



Giang Cung Tuấn vào phòng tắm tắm rửa.



Tắm xong anh bước ra thì Đường Sở Vi đã nằm sẵn trên giường rồi.



Anh cũng tiến đến và nằm lên giường.



Vừa mới nằm xuống, Đường Sở Vi đã ôm chầm lấy anh.



Cô không một mảnh vải che thân, da thịt của hai người chạm vào nhau, Giang Cung Tuấn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của cô cũng như sự mềm mại của cô.



“Bà xã…



Anh mở lời, nhưng với biểu hiện vô cùng căng thẳng, lời nói ấp a ấp úng.



“Ông xã, em xin lỗi, em thật sự xin lỗi. Đường Sở Vi ôm chầm lấy Giang Cung Tuấn, dựa sát vào vòng tay của anh ấy, nói xin lỗi không ngớt.



“Đều đã trôi qua cả rồi, không cần xin lỗi nữa đâu: Giang Cung Tuấn thật sự là chịu không nổi nữa rồi.



Anh chuyển mình, ngắm nhìn Đường Sở Vi.



Khuôn mặt xinh đẹp hơi hơi đỏ hồng của Đường Sở Vi, cô nhắm đôi mắt lại, Giang Cung Tuấn có thể thấy rõ sự rung động trên đôi mí mắt của cô.



Đường Sở Vi đợi khoảng ba mươi giây, thấy Giang Cung Tuấn không có động tĩnh gì, cô chợt mở mắt, xuất hiện trong tầm mắt cô là một khuôn mặt quen thuộc.



Cô cũng không biết mình lấy cái gan to này đâu ra mà trực tiếp vén áo Giang Cung Tuấn lên, hướng về anh mà hôn.



Hai môn chạm vào nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK