*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Vô Song vừa nói như vậy Giang Cung Tuấn đã hiểu rõ.
Tâm pháp trên Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ không phải cho một người tu luyện, một người tu luyện sẽ xảy ra vấn đề.
Đây là tâm pháp cho hai người cùng tu luyện.
Cần hai người phối hợp mới có thể tu luyện.
"Chẳng qua..."
Trên mặt Giang Vô Song hiện lên vẻ ngưng trọng nói: "Âm Dương giao hòa, Âm Dương tương hỗ, như vậy mới có thể tu luyện, có nghĩa cần hai loại chân khí khác nhau.
Trong cơ thể Đan Thiến thực sự có lực lượng chí âm chí hàn trong thiên hạ, nếu như Thiến Thiến có thể hấp thu hàn khí trong cơ thể, thực sự thỏa mãn điều kiện.
Tuy nhiên chúng ta vẫn thiếu chân khí chí dương chí cương”
Cô ta nhìn Giang Cung Tuấn hỏi: "Anh Giang, chân khí của anh là dạng gì?" "Anh, anh cũng không biết”
Giang Cung Tuấn cũng không hiểu chân khí của mình là dạng gì.
"Đến đây, để em cảm thụ thử một chút”
Giang Vô Song nói.
Giang Cung Tuấn hỏi: "Cảm thụ kiểu gì?" Giang Vô Song nói: "Anh đưa tay thôi động chân khí là được."
Giang Cung Tuấn nghe theo.
Trong lúc anh vươn tay, Giang Vô Song cũng vươn tay ra dán lên lòng bàn tay anh.
Giang Cung Tuấn thôi động chân khí, chân khí theo kinh mạch lưu động toàn thân, tụ vào trong lòng bàn tay.
Mà Giang Vô Song lại đang cảm ứng chân khí của Giang Cung Tuấn.
Chân khí của Giang Cung Tuấn rất mạnh, rất bá đạo.
Nhưng bởi vì anh hấp thu luyện hóa hàn khí, trong chân khí của anh ẩn chứa một tia lực lượng âm nhu.
Đây vốn không thể tính là chân khí chí dương chí cương.
Luồng chân khí này không cách nào tương hỗ với hàn khí trong cơ thể Đan Thiến, hình thành Âm Dương giao hòa.
Như vậy nếu anh tu luyện tâm pháp nội gia được ghi lại trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ sẽ xuất hiện vấn đề.
Cảm ứng được thuộc tính chân khí trong cơ thể Giang Cung Tuấn, cô ta mở miệng nói: "Được rồi: Giang Cung Tuấn thu công, hỏi: "Thế nào?" Giang Vô Song nói: "Không được, chân khí của ngươi quá âm nhu, không phải chân khí chí dương chí cương, không cách nào tương hỗ với chân khí trong cơ thể Đan Thiến.
Anh không cách nào tu luyện tâm pháp này" "Thực sự cần hai loại chân khí bất đồng mới có thể luyện sao?" Giang Cung Tuấn cũng không hiểu hỏi thăm.
"Đúng vậy, đây là điểm mấu chốt" Giang Vô Song gật đầu.
Cô ta lâm vào trầm tư.
Phải mấy giây sau cô ta mới lên tiếng: "Trong sách cổ của gia tộc em có từng thấy ghi chép, có một loại dị quả tên Hỏa Bồ Đề.
Loại quả này thường sinh trên miệng núi lửa.
Nếu có thể nhận được nó, ăn vào, có thể chuyển đổi chân khí của bản thân thành chân khí chí dương chí cương."
Hỏa Bồ Đề? Giang Cung Tuấn sửng sốt.
Đây là thứ gì vậy, ngay cả nghe anh cũng chưa từng nghe qua.
"Vì tu luyện tâm pháp Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ mà đi tìm thứ Hỏa Bồ Đề hư vô mờ mịt này, có vẻ không có lợi lắm.
Vẫn nên tu luyện dựa theo tâm pháp hiện tại của anh thì hơn.
Tu luyện tâm pháp của anh chưa chắc đã kém hơn tâm pháp được ghi trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ: Giang Cung Tuấn mở miệng nói.
Anh vẫn rất