Núi lửa đã bị bổ ra.
Xuất hiện một vực sâu.
Phần đáy của vực sâu, có một ngọn lửa màu trắng, bốn phía quanh ngọn lửa xuất hiện khu vực chân không.
“Đây chính là Hỏa chi Bản nguyên?”
Giang Cung Tuấn nhẹ giọng lẩm bẩm.
Đúng lúc đó, không ít người vọt tới.
“Hỏa chi Bản nguyên là của tôi.”
Tiếng hô vang khắp.
Một thiên tài nhanh chóng bay tới, phóng thẳng đến Hỏa chi Bản nguyên, muốn lấy đi.
Nhưng anh ta vừa tới gần một chút, ngọn lửa màu trắng này lập tức toát ra lực lượng cực kỳ đáng sợ. Thiên tài này còn chưa kịp phản ứng, trực tiếp dính vào ngọn lửa màu trắng này, cơ thể bốc hơi trong chớp mắt.
Những người khác chạy tới hoàn toàn trợn tròn mắt.
Cứ như vậy mà không còn nữa? Hỏa chi Bản nguyên cũng có hơi đáng sợ quá thì phải?
Ngay cả Giang Cung Tuấn cũng không kìm được hít sâu một hơi.
Quá kinh khủng.
Thiên tài lao đến này ít nhất cũng đến Pháp cảnh, bây giờ chỉ tới gần Hỏa chi Bản nguyên một chút thì thân thể đã bốc hơi. Một người biến mất, những người khác cũng không dám nhích tới gần, cứ như vậy mà đứng ở cách đó không xa.
Ngọn lửa màu trắng trôi lơ lửng ở phía trước.
Nơi đây hoàn toàn yên tĩnh.
Chỉ có tiếng ngọn lửa thiêu đốt.
Giang Cung Tuấn biết rằng Hỏa chi Bản nguyên là thuộc về anh, ai cũng không cướp nổi, anh cũng không vội. Chậm rãi đi tới.
Thúc giục tâm pháp ngũ hành nghịch biến, dưới sự khống chế của tâm pháp, hình dạng của Hỏa chi Bản nguyên đang không ngừng biến hóa, giống như một luồng khỏi xanh vậy, đong đưa theo gió.
“Chuyện này?”
Thấy được một màn này, không ít người khiếp sợ.
“Chuyện gì xảy ra, làm sao Giang Cung Tuấn có thể khống chế Hỏa chi Bản nguyên ?”
Không ít người nghi ngờ.
Trên mặt Giang Cung Tuấn hiện lên vẻ vui mừng, tâm pháp ngũ hành nghịch biến đúng là rất thần kỳ, có thể trực tiếp khống chế Hỏa chi Bản nguyên, nhưng bây giờ anh vẫn không thể luyện hóa nó vào trong cơ thể.
Bởi vì còn cần chân khí thuộc tỉnh hỏa.
Mà anh vẫn chưa tu luyện thành chân khí thuộc tính hỏa.
Anh cũng không vội vã hấp thu luyện hóa Hỏa chi Bản nguyên. Anh ngồi xếp bằng trên đất, thúc giục tâm pháp ngũ hành nghịch biến, bắt đầu hấp thu ngọn lửa bốn phía, luyện hóa nó thành chân khí thuộc tính hỏa của bản thân.
Tình huống bình thường, trong cơ thể của một người chỉ có thể chịu đựng một loại chân khí.
Nhưng ngũ hành nghịch biến ra đời là vì Ngũ hành Bản nguyên, tâm pháp này chẳng những có thể khống chế Ngũ hành Bản nguyên, còn có thể chịu đựng năm loại chân khí thuộc tỉnh khác nhau.
Có tâm pháp ngũ hành nghịch biển, muốn tu luyện ra chân khí thuộc tính hỏa rất đơn giản.
Giang Cung Tuấn chỉ dùng một lát đã tu luyện thành chân khí, chỉ là chân khí khá yếu, muốn nâng cao chân khí thì cần thời gian.
Nhưng bây giờ anh không cần nâng cao chân khí lên quá mạnh mẽ.
Sau khi tu luyện ra chân khí thuộc tính hỏa, Giang Cung Tuấn đứng lên.
Gần đó tập hợp hơn mười nghìn người.
Anh vừa đứng lên, hơn mười nghìn người này bỗng hơi lui về phía sau, nhìn anh một cách đề phòng. Giang Cung Tuấn sờ mũi một cái, lẩm bẩm: “Mình đáng sợ như vậy sao?”
Sau khi cười một tiếng, anh thúc giục tâm pháp, Hỏa chi Bản nguyên trước mặt đã bị anh hút vào trong cơ thể, dưới sự của chân khí, lửa căn Hỏa chi Bản nguyên chuyển động trong kinh mạch của cơ thể.
Lúc này, Hỏa chi Bản nguyên ở bên trong biến hóa ra lực lượng to lớn.
Luồng lực lượng này, làm dịu thân xác của anh. Vào giờ phút này, thân xác của anh bắt đầu lột xác. Anh ngồi xếp bằng trên đất.
Người bên ngoài nhìn thấy cả người Giang Cung Tuấn bị ngọn lửa bao phủ, khí tức trên người đang không ngừng trở nên mạnh mẽ.
“Việc này, thể chất của anh ta đang thay đổi.”
“Không sai, Hỏa chi Bản nguyên đang thay đổi thân xác của anh ta.”
“Tên nhóc này, ôi.”
“Thật là không ngờ được, Hỏa chi Bản nguyên lại rơi vào tay Giang Cung Tuấn.” Rất nhiều sinh linh hâm mộ.
Còn Giang Cung Tuấn đang yên lặng trong sự vui sướng khi thay đổi thân xác.
Trước đó, thân xác của anh đã biến hóa thành thân thể thuộc tính hỏa, nhưng bây giờ Hỏa chi Bản nguyên lần nữa thay đổi thân xác của anh. Anh có cảm giác máu của mình là lửa, thịt là lửa, xương cũng là lửa.
“Giang Cung Tuấn, chúc mừng cậu!”
Trong Tiên phủ vang lên giọng nói của Tổ Quỳnh.
“Tôi không nghĩ tới Hỏa chi Bản nguyên còn có thể thay đổi thân thể của cậu, hoàn toàn thay đổi thân xác của cậu thành Hỏa chi Thánh thể. Nếu như tiếp theo không có gì bất ngờ xảy ra, cậu sẽ có được những lực lượng bản nguyên khác. Còn thân thể của cậu cũng sẽ hoàn toàn thay đổi, biến thành Ngũ hành Thánh thể hiểm có xưa nay.”
Tổ Quỳnh hâm mộ.
Vận số của Giang Cung Tuấn quá tốt.
Không hổ là có người có số mệnh lớn.
“Khà khà.”
Giang Cung Tuấn cười khà khà.
Hỏa chi Bản nguyên thay đổi thân thể của anh, loại trạng thái này kéo dài khoảng một ngày. Một ngày sau, trong cơ thể anh toát ra ánh lửa tản mạn. Anh đứng lên, nắm chặt quả đấm.
Sau khi biến thành Hỏa chi Thánh thể, lực lượng của cơ thể anh cũng tăng lên không ít.
Anh nhìn hơn mười nghìn người phía xa, cười nhạt, cất bước đi tới.
Mỗi khi anh đi tới đâu, người xung quanh cũng tự giác nhường ra một con đường.
Tiếp theo, Giang Cung Tuấn đi tới thế giới Thủy. Nơi đây là thủy vực Mang Mang.
Loại nước này rất kỳ diệu, trong nước ẩn chứa năng lượng thần bí. Giang Cung Tuấn ở trong nước, rèn luyện thân xác của mình, để cho thân thể của mình thay đổi lần nữa thành thân thể thuộc tính thủy.
Nếu là những tu sĩ khác, chắc chắn là không được.
Nhưng Giang Cung Tuấn dùng tâm pháp ngũ hành nghịch biến, đây là thần thông do Thiên Địa Ngũ Tổ thời đại cổ xưa chế tạo ra. Cho dù anh đã là Hỏa chi Thánh thể nhờ vào tâm pháp vẫn có thể một lần nữa tăng lên thuộc tính thân thể mình trên cơ sở Hỏa chi Thánh thể
Thủy chi Bản nguyên là một dòng suối.
Bên trong dòng suối không ngừng biến hóa ra nước trong veo.
Loại nước này, không phải nước bình thường mà là năng lượng.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Giang Cung Tuấn đã hấp thu. Sau khi hấp thu dòng suối này, năng lượng thần kỳ mà bên trong dòng suối biến hóa ra thay đổi thân xác của Giang Cung Tuấn lần nữa.
Thân thể của Giang Cung Tuấn, lần nữa biến thành Thủy chi Thánh thể.
Tiếp theo đến thế giới Mộc.
Mộc chi Bản nguyên là một cái cây khô.
Cây khô nảy lên chồi non, trong chồi non không ngừng biến hóa ra lực lượng thần kỳ.
Kim chi Bản nguyên là một miếng quặng sắt to bằng nắm đấm, lộ ra hình thoi toát ra ánh vàng.
Thổ chi Bản nguyên là một loại đất màu đen.
Giang Cung Tuấn dạo chơi trong thế giới Ngũ hành, không ngoài dự đoán, sau khi lấy được ngũ hành nghịch biến, Ngũ hành Bản nguyên đều là của anh ta.
“Tin tức động trời”
“Một mình Giang Cung Tuấn lấy được Ngũ hành Bản nguyên.
“Mỗi lần lấy được một loại lực lượng bản nguyên lực lượng bản nguyên sẽ thay đổi của anh ta, bây giờ anh ta đã là Ngũ hành Thánh thể.”
“Người mang Ngũ hành Bản nguyên, thân thể có năm loại lực lượng thuộc tỉnh khác nhau, còn ai có thể là đối thủ của anh ta?”
Theo tin tức truyền ra, toàn thế giới đều kinh hãi.
Chẳng những Trái Đất khiếp sợ, ngay cả các đạo chính thống lớn của Tam Thiên thế giới và một vài Thánh Địa hùng mạnh, tất cả đều khiếp sợ.
“Cái gì, Ngũ hành Bản nguyên bị loài người trên Trái Đất lấy?”
“Sao cơ, con người này tên là Giang Cung Tuấn. Anh ta chẳng những nhận được tạo hóa thứ hai là Ngũ hành Bản nguyên, còn chiếm được tạo hóa thứ nhất là Luyến Bá vô tận?”
Trong lúc nhất thời, toàn thế giới khiếp sợ.
Lúc này, Giang Cung Tuấn đã trở về Long Quốc rồi. Long Quốc, đại điện hoàng cung.
“Lão đại, bây giờ tin tức hoàn toàn truyền ra ngoài, sinh linh trên toàn thế giới đều biết anh đã lấy được ngũ hành căn nguyên liễu. Hơn nữa đến cả những cao thủ siêu cấp kia của Tam Thiên thế giới đều biết.”
Ngô Huy lo lắng.
“Chỉ sợ đây không phải chuyện tốt”