*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện Bát Bộ Thiên Long làm phản được truyên từ Nam Cương, lan ra khắp cả nước, thậm chí là toàn thế giới.
Trên internet đang thảo luận rôm rả vê chuyện này.
Tám người này là do Giang Cung Tuấn thu phục, đương nhiên Giang Cung Tuấn cũng trở thành đối tượng thảo luận.
Người dân cả nước đều đang tiếc thương cho Giang Cung Tuấn, sinh ra trong quốc gia có chế độ rõ ràng, không thì anh sẽ được lưu danh thiên cổ.
Cả ngày Giang Cung Tuấn đều ở bệnh viện, nghiêm túc nghiên cứu Y Kinh.
Buổi tối biết chuyện này, anh chỉ cười khẽ.
“Chồng ơi, Bát Bộ Thiên Long làm phản rồi”
Đường Sở Vi nhàm chán nằm trên giường bệnh.
Mặc dù Giang Cung Tuấn cũng ở bệnh viện với cô, nhưng anh không nói với cô câu nào, cô cũng đang tìm cơ hội bắt chuyện với Giang Cung Tuấn, thấy tin tức được đề cử trên di động thì không khỏi kinh hô.
Giang Cung Tuấn tỉnh lại từ trạng thái minh tưởng, đứng dậy hoạt động gân cốt.
Minh tưởng rất thân kỳ, bây giờ trạng thái tinh thân của anh đã tốt hơn nhiêu, không còn mỏi mệt, suy yếu bất lực như trước.
Anh nhìn Đường Sở Vi đang cầm di động, khẽ gật đầu: “Anh biết rồi.
Phòng bệnh ngột ngạt quá, anh ra ngoài đây.”
Nói xong, Giang Cung Tuấn rời khỏi phòng bệnh, đi thẳng tới phòng của Hoäc Đổng.
Hoắc Đổng bị thương rất nặng, nhưng sau khi phẫu thuật thì đã thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm.
Vào phòng bệnh, Giang Cung Tuấn phát hiện Hoắc Đổng đã tỉnh lại.
Hoằc Đổng vô lực kêu: “Anh em được không?”
Đường Sở Vi trông mong nhìn Giang Cung Tuấn.
Mặc dù đã níu chân Giang Cung Tuấn, nhưng cô cảm thấy thái độ của Giang Cung Tuấn đối với mình cứ như là một người khác hẳn trước kia.
Trước kia Giang Cung Tuấn rất nghe lời cô, nhưng bây giờ cô cảm thấy mình chỉ níu giữ thể xác của Giang Cung Tuấn.
Trái tim anh ấy không còn ở đây nữa “Anh rất mỏi mệt, không muốn trò chuyện”
Giang Cung Tuấn ngồi xuống sofa, nhẹ giọng nói.
Nghe vậy, Đường Sở Vi không nói gì nữa.
Giang Cung Tuấn tựa vào sofa nhắm mắt dưỡng thân.
Độc Bộ Vân đã rời đi, Bát Bộ Thiên Long cũng đã rời khỏi Nam Cương đi tìm Độc Bộ Vân, kế hoạch đã bắt đầu.
Kế tiếp anh cũng phải chuẩn bị, nhưng anh còn chưa rõ tình huống hiện tại của thành phố Tử Đằng là gì.
Anh suy nghĩ một hồi rồi rời khỏi phòng bệnh, ngôi trên ghế chờ ngoài hành lang, lấy di động ra gọi điện thoại cho Tần Nam: “Tới bệnh viện quân khu một chuyến”
Sau khi ra lệnh xong, anh cúp điện thoại.
Chẳng mấy chốc Tần Nam đã tới nơi, chưa đầy một giờ ông ta đã xuất hiện ở bệnh viện quân khu.
Cháu gái của Tần Nam là Tần Tương cũng đi cùng.
“Cậu chủ.”
Hai người đồng thanh lên tiếng.
Giang Cung Tuấn khoát tay, chỉ vào ghế ngồi bên cạnh nói: “Ngồi đi”
Hai người ngồi xuống, Giang Cung Tuấn hỏi: “Trong khoảng thời gian tôi đi văng, tình huống của thành phố Tử Đằng là gì?”
“Cậu chủ, ý cậu là chuyện gì?”
Tần Nam không rõ Giang Cung Tuấn hỏi tình huống là tình huống của chuyện gì.
Giang Cung Tuấn đáp: “Về kết cấu.
Thương hội Tứ Hải, liên minh doang nghiệp năm tỉnh, thương hội Vạn Hải cùng với một vài tài phiệt ở thủ đô đều đã làm những gì?”
Nghe vậy, Tần Nam đáp: “Từ khi khu đô thị Thời Đại được liên minh doanh nghiệp năm tỉnh mua lại thì liên minh doanh nghiệp năm tỉnh đã có động tác rất lớn, bắt đầu tuyên truyền râm rộ cho khu đô thị mới Thời Đại.
Gần đây, rất nhiều tập đoàn đã tiến vào khu đô thị Thời Đại, hiện giờ bên khu đô thị mới đã rất náo nhiệt”
“Thương hội Tứ Hải cũng không nhàn rỗi, hợp tác gây dựng Dược Phẩm Tứ Hải, dự tính đấu tay đôi với các tập đoàn dược phẩm lâu đời như Vạn Quân, Trường Sinh, Bạch Vân, Thịnh Vượng”
“Bên phía thủ đô cũng có động tác không nhỏ, hiện giờ khu vực ngoài đô thị mới đã bắt đầu khởi công, rất nhiều tài chính được rót vào, xây dựng khu đô thị mới rất nhanh, tiến hành cả ngày lẫn đêm.
Dựa theo tiến độ hiện tại thì chắc hẳn là sẽ hoàn thành trước tết năm sau.”
Tần Nam lần