*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Sở Vi, anh không tới phố y học nữa”
Giang Cung Tuấn bỗng mở miệng.
"A2" Đường Sở Vi sửng sốt hỏi: "Sao lại không đi?" Giang Cung Tuấn nói: "Anh có chuyện khác, dừng xe" Xe ngừng lại.
Giang Cung Tuấn mở cửa xe xuống xe.
Đường Sở Vi cũng xuống theo, nói: "Vậy em cũng không đi, em đi chung với anh."
Đường Sở Vi biết Giang Cung Tuấn đã gọi điện thoại cho Giang Vô Song, có kế hoạch mới.
Trong nội tâm cô cảm thấy hơi ghen.
Cô mới là vợ của Giang Cung Tuấn, nhưng Giang Cung Tuấn không tìm cô thương lượng mà lại gọi điện thoại cho người phụ nữ khác, trong nội tâm cô cảm thấy rất khó chịu.
"Em tới phố y học nhìn xem sao, chuyện bên phía anh em cũng không giúp được."
"Được rồi" Đường Sở Vi gật đầu.
Cô biết hiện tại mình còn chưa thể giúp được gì cho Giang Cung Tuấn, cô cần tiếp tục cố gắng để mình trở nên ưu tú hơn.
Trong nội tâm cô thầm động viên mình.
Sau đó lên xe.
Mà Giang Cung Tuấn lại tiện tay vẫy một chiếc taxi.
"Tới tập đoàn Cứu Thế: Sau khi nói một câu, anh lại nhắm mắt dưỡng thần bắt đầu nghĩ tới kế hoạch tiếp sau.
Giang Vô Song đã chỉ cho anh một con đường, hơn nữa còn nói nhất định phải nhanh chóng.
Chỉ có điều muốn lôi kéo, thậm chí là sáp nhập các gia tộc, xí nghiệp, hãng chế biến bị Bách Niên uy hiếp vào Cứu Thế, cần tiền vốn khổng lồ ủng hộ.
Không có tiền vốn, mọi thứ đều chỉ là lý luận suông.
Có tiền vốn mới có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề.
Sau khi giải quyết được việc này, có lẽ toàn bộ thành phố Tử Đằng cũng chỉ còn lại hai đại tập đoàn y dược là Bách Niên và Cứu Thế.
Hiện tại anh còn phải kiếm tiền.
Bất tri bất giác đã đến Cứu Thế.
Giang Cung Tuấn trực tiếp đi tới phòng làm việc ở tầng cao nhất.
Chỉ có điều Bạch Tâm còn đang họp.
Hôm nay thành phố Tử Đằng xảy ra đại sự như vậy, toàn bộ tập đoàn y dược ở thành phố Tử Đăng đều bàng hoàng.
Bạch Tâm cũng mời các thành viên tới dự hội nghị thương lượng đối sách.
Biết được Giang Cung Tuấn đến, cô ta lập tức chấm dứt hội nghị đi tới phòng làm việc.
Giang Cung Tuấn đợi vài phút, ngoài cửa đã có tiếng gõ cửa truyền tới.
Ngay sau đó, Bạch Tâm mặc trang phục công sở tinh tế đẩy cửa đi đến, hỏi: "Anh Giang, anh tới vì chuyện rất nhiều tập đoàn y dược bị Bách Niên thu mua sáng nay sao?" "Ừm" Giang Cung Tuấn nghiêm túc nói, "Bách Niên đang tăng tốc độ, chúng ta không thể ngồi chờ chết, nếu không đợi khi Bách Niên phục hồi lại Cứu Thế không phải đối thủ của bọn họ."
Bạch Tâm ngồi xuống, hỏi: "Anh Giang, anh có kế hoạch gì không?" Giang Cung Tuấn hỏi: "Hiện tại trong tài khoản của Cứu Thế còn bao nhiêu vốn có thể sử dụng?" Bạch Tâm trả lời: "Đại khái còn chừng một trăm năm mươi ngàn tỷ"
- ---------------------------