*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Cung Tuấn lại tu luyện ra chân khí.
Sau khi hấp thu hàn khí trong cơ thể Đan Thiến, chân khí của anh nhanh chóng tăng lên.
Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi đã bước vào Nhất Cảnh đỉnh phong, cách Nhị Cảnh cũng chỉ còn một bước.
Tuy thân thể Đan Thiến rất thần kỳ, nhưng hàn khí đản sanh trong cơ thể cũng có hạn, mỗi ngày chỉ có thể sinh ra một chút.
Trong khoảng thời gian này, Giang Vô Song vẫn đang lợi dụng chân khí tống ra không ít cho cô ta.
Giang Cung Tuấn muốn hấp thu thêm thì cần chờ mấy ngày nữa.
Sau khi Giang Cung Tuấn xuống lầu, rất nhanh Đan Thiến đã mặc quần áo tử tế theo Giang Vô Song xuống lầu.
Phòng khách.
Giang Vô Song mở miệng nói: "Tiếp đó em sẽ tự mình chỉ điểm cho Đan Thiến luyện võ.
Đan Thiến có thể chất rất đặc biệt, chỉ cần năng lực lĩnh ngộ của cô ấy đủ mạnh, như vậy tốc độ tăng chân khí của cô ấy sẽ không kém anh bao nhiêu”
"Quả thật" Giang Cung Tuấn gật đầu, nói: "Thân thể cô ấy như một động cơ vĩnh viễn, sẽ đản sinh ra hàn khí liên tục không ngừng.
Chỉ cần hấp thu hàn khí mới sinh ra chân khí sẽ tăng lên."
Giang Vô Song nói lần nữa: "Dựa theo tính toán của em, tiếp tới cứ bảy ngày anh lại đi hấp thu hàn khí trong cơ thể Đan Thiến một lần.
Hàn khí tích lũy được trong bảy ngày này anh cần xấp xỉ một ngày là có thể hấp thu luyện hóa hết."
"Ừm" Giang Cung Tuấn gật đầu.
Trên phương diện võ học, hiện tại anh chỉ có thể tính là cấp bậc nhập môn.
Mà Giang Vô Song đã lớn lên ở nhà họ Giang từ bé, từ bé đã tiếp xúc đến võ học.
So với Giang Cung Tuấn, cô ta là đại sư võ học.
Giang Vô Song nhớ ra cái gì đó, nói: "Đúng rồi, trước đó ông nội có nói anh có thể tùy ý tiến vào Tàng Thư Các nhà họ Giang, bên trong cất chứa rất nhiều võ học bí tịch cường giả nhà họ Giang để lại.
Tuy hiện tại anh đã tu luyện ra chân khí, thế nhưng anh có một thân lực lượng lại không biết nên vận dụng như thế nào.
Em cảm thấy anh có thể đi chọn võ học thích hợp với mình" "Đợi thêm một thời gian ngắn nữa lại nói sau."
Giang Cung Tuấn khế lắc đầu.
Tình huống hiện tại rất đặc biệt.
Đường Sở Vi, Hứa Linh, Y Đình Thi chưa rõ tung tích.
Người rất có thể là ông nội anh kia rốt cuộc là ai còn chưa rõ ràng lắm.
"Anh đi tìm Tiêu Dao Vương hỏi thăm tình huống một chút" Anh đứng lên chào Đan Thiến và Giang Vô Song một tiếng sau đó ra khỏi cửa.
Giang Cung Tuấn đi tới ga ra lái xe đến quân khu.
Tiêu Dao Vương đang họp, thấy Giang Cung Tuấn đến thăm, ông ta chấm dứt hội nghị.
Quân khu, trong phòng làm việc của Tiêu Dao.
Vương.
Tiêu Dao Vương đi tới, thấy Giang Cung Tuấn ngồi trên sofa, vẻ mặt suy nghĩ bèn hỏi: "Đến rồi?" Giang Cung Tuấn kịp phản ứng gật đầu: "Ừm, đã nhiều ngày như vậy vẫn chưa thể điều tra ra tin tức gì sao?" Tiêu Dao Vương ngồi xuống, lấy một điếu thuốc ra đưa tới.
"Tôi đã cố gắng hết sức, những tình báo có thể sử dụng tôi đều đã dùng hết nhưng vẫn không thể tra ra được rốt cục chiếc xe đưa Y Đình Thi đi đã biến mất khỏi camera theo dõi như thế nào, cũng không tra được tới cùng người dẫn cô ấy đi có thân phận gì.
Về phần Đường Sở Vi và Hứa Linh, hai người đều rời khỏi công ty sau khi tan việc, sau đó biến mất, dường như bọn họ tan biến vào trong hư không vậy" Giang Cung Tuấn đã ngờ tới kết quả này.
Nếu có kết quả khác, Tiêu Dao Vương đã gọi điện thoại nói cho anh biết từ lâu.