Mục lục
Chiến thần xuất kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1123: Kế hoạch luyện tập


Tiêu Minh Hoàng cảm thấy, tiềm lực của Giang Cung Tuấn rất lớn.


Trước giờ ông ấy chưa từng nhìn sai người.


Mặc dù cảnh giới hiện tại của Giang Cung Tuấn rất thấp, nhưng thực lực của anh thể hiện ra rất mạnh mẽ, có thể giao đấu với cường giả Nhập Thành của giai đoạn thứ ba, và không hề thua kém chút nào.


Nếu như có thể đạt được Nhập Thành giai đoạn thứ ba, vậy thì anh biết đâu có thể đánh được một trận với Nhập Thành giai đoạn thứ sáu.


Nếu thật sự là như vậy, thì ông ấy cũng được một lần nở mày nở mặt.


“Giang Cung Tuấn, ta sẽ xây dựng cho con một kế hoạch luyện tập, nhưng mà, con sẽ phải chịu cực chịu khổ, con có chấp nhận chịu đựng không?” Tiêu Minh Hoàng hỏi.


Đối diện với câu hỏi của Tiểu Minh Hoàng, Giang Cung huấn cũng đáp lại: “Chỉ cần không phải đi chết, không có chuyện gì mà con không chịu được cả”


“Được.”


Tiêu Minh Hoàng cười lớn.


Có câu nói này của Giang Cung Tuấn, ông ấy có thể yên tâm rồi.


“Con yên tâm, sau này ta sẽ tận lực bồi dưỡng cho con, tranh thủ trong vòng một năm khiến thực lực của con tiến bộ vượt bậc”


“Vâng, con rất mong chờ”


Giang Cung Tuấn rất háo hức.


Anh háo hức mong đợi kế hoạch luyện tập mà Tiêu Minh Hoàng lập ra cho mình.


“Được, con ở tạm đây đợi vài hôm, vi sư đi chuẩn bị cho con”


Tiêu Minh Hoàng nói xong câu này rồi rời đi.


Ông ấy là một trong mười Đại trưởng lão của Thần Viện, ông ấy có ngọn núi thuộc về mình, ngọn núi của ông ấy tên là núi Trăng Tròn.


Sau khi ông ấy trở về núi Trăng Tròn, ông cũng đang suy nghĩ rốt cuộc là nên làm thế nào mới có thể khiến cho Giang Cung Tuấn nâng cao thực lực trong một khoảng thời gian ngắn nhất.


“Tên nhóc này, cơ thể rất khỏe mạnh, nên phải tập trung vào công phu trên cơ thể Ông ấy nhẹ giọng thầm thì.


“Đúng rồi”.


Đột nhiên, ông ấy nhanh trí nhớ ra điều gì đó.


“Nhà họ Lạc ở Thành Văn đã đi trên con đường luyện thể, ở nhà họ Lạc có một loại Đan dược tinh tâm phối trí, là Lục Dương đan, nếu như có được một viên Lục Dương đan, thì chỉ trong một thời gian ngắn thôi, sức mạnh thể chất của tên nhóc này chắc chắn sẽ được nâng cao lên thêm một tầng.”


Tiêu Minh Hoàng thầm thì.


Nhà họ Lạc là một gia tộc rất mạnh trong giới Sơ Khai, mặc dù không được tính là gia tộc hàng đầu, không thể phân cao thấp cùng những môn phái siêu cấp như Thần Viện hay Minh Lam Tông.


Tuy nhiên, ngoài những môn phái này ra thì nhà họ Lạc cũng được tính là một gia tộc hùng mạnh.


“Nếu như có thể có được Lục Dương đạn, thì sức mạnh về thể chất của tên nhóc Giang Cung Tuần này chỉ trong vòng nửa năm thôi, ít nhất cũng có thể tiến vào được Nhập Thành giai đoạn thứ năm”


“Nhưng, như vậy thôi vẫn chưa đủ, cảnh giới của Giang Cung Tuấn quá thấp”


Tiêu Minh Hoàng lại có chút bối rối.


“Lẽ nào, cần phải đến Cổ Tộc một chuyến sao?”


Cổ Tộc là một gia tộc siêu cấp trong giới Sơ Khai.


Mặc dù chỉ là một gia tộc, nhưng họ lại ngang hàng với Thần Viện và Minh Lam Tông, chỉ là Cổ Tộc này rất khiêm tốn, người của Cổ Tộc rất ít khi đi lại trong giới Sơ Khai.


“Người ta đồn rằng Cổ Tộc có Cổ Huyết, có thể nhanh chóng tăng chân khí và nâng cao cảnh giới”


“Quyết định như vậy đi, trước tiên đi đến nhà họ Lạc ở Thành Văn, sau đó lại đến Cổ Tộc một chuyến”.


Tiêu Minh Hoàng nhẹ giọng nói.


Vì bồi dưỡng Giang Cung Tuấn, vì có thể khiến cho Giang Cung Tuấn đạt được kết quả cao tại trận tỷ thí sắp tới, ông ấy sẽ làm bằng bất cứ giá nào.


“Cốc cốc cốc”.


Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.


“Vào đi”


Tiêu Minh Hoàng nói.


Sau đó cửa phòng mở ra, Bạch Tiên Hồng tiến vào.


“Sư phụ”.


Anh ta tôn kính gọi.


“Ừm”


Tiêu Minh Hoàng khẽ gật đầu “Sư phụ, đệ tử nghe được, sự phụ đã đi tìm Giang Cung Tuấn?”


“Đúng vậy” Tiêu Minh Hoàng khẽ gật đầu, nói: “Bởi vì lần thu nhận đồ đệ này, ta đã rất hao tâm tổn huyết, nhưng lại bị Minh Lam Tông thu nhận trước một bước, cho nên không có được nhân tài nào gia nhập vào Thần Viện, vì chuyện này mà chư vị Trưởng lão không hài lòng về ta”


“Vậy sư phụ đi tìm Giang Cung Tuấn có việc gì sao?”


Tiêu Minh Hoàng nói: “Tên nhóc Giang Cung Tuần này không tệ, mọi phương diện đều rất mạnh, ta đã nhận nó làm đệ tử rồi, tiếp theo đây, ta định sắp xếp cho nó một kế hoạch luyện tập, dốc hết sức bồi dưỡng nó, để Giang Cung Tuấn có thể giành được kết quả tốt trong trận đại tỷ thí sắp tới, để cho các vị Trưởng lão và Viện trưởng thấy rằng, trong lần thu nhận đồ đệ này vẫn có người kiệt xuất”.


Nghe xong Bạch Tiên Hồng nhíu chặt chân mày.


“Sư phụ, mặc dù tiềm năng của Giang Cung Tuấn không tệ, nhưng thời gian đến cuộc đại tỷ thí đã không còn nhiều nữa, trong một thời gian ngắn ngủi như vậy, thì thực lực của cậu ta không thể nào tiến bộ một cách nhảy vọt lên được, không cần phải lãng phí tài nguyên cho cậu ta, dưới trường sư phụ, những thiên tài chưa qua năm mươi tuổi cũng không thiếu, bồi dưỡng ai cũng đều sẽ hiệu quả hơn cậu ta”.


Nghe xong, Tiêu Minh Hoàng liếc nhìn Bạch Tiên Hồng một cái.


Lời nói này của Bạch Tiên Hồng có ý gì, ông ấy biết rõ.


Tiêu Minh Hoàng ông đây già, chứ không hồ đồ. V “Tiên Hồng, con cũng đã đạt đến Nhập Thành giai đoạn thứ năm, tiếp theo sau đó, con nên đi bế quan tu luyện, phấn đấu trong vòng một năm cuối cùng, để vượt lên tầng sáu, nếu có thể đạt được tầng sáu, nói không chừng con còn có thể có được một chiến thắng tốt đẹp vẻ vang ở cuộc đại tỷ thí”.


Nói xong ông ấy lấy ra một bình đan dược.


“Đây là Bồi Nguyên Đan, có thể giúp con nhanh chóng thăng cấp chân khí, có được Bồi Nguyên Đan này, thì trong vòng một năm, chuyện vượt lên được tầng sáu không còn là chuyện gì khó khăn nữa rồi”


“Cảm ơn sự phụ”


Bạch Tiên Hồng nhận bằng hai tay.


“Vậy đệ tử xin đi trước.”


Anh ta nhận lấy đan dược rồi xoay người rời đi.


Mặc dù lần này đến chỗ Tiêu Minh Hoàng nhận được lợi ích rất lớn, Bồi Nguyên Đán này cũng không phải đồ vật bình thường, nhưng, chỉ cần nghĩ đến việc sư phụ sẽ dốc hết sức để đào tạo tên nhóc Giang Cung Tuấn kia, thì trong lòng anh ta lại rất khó chịu.


Giang Cung Tuần đợi ở nhà họ Bạch cho đến hôm sau thì Tiêu Minh Hoàng mới xuất hiện lại một lần nữa.


“Sự phụ”


Giang Cung Tuấn kính cẩn.


“Ừm”


Tiêu Minh Hoàng nhẹ gật đầu, nói: “Giang Cung Tuấn, ta đã có biện pháp để giúp con nhanh chóng gia tăng thể lực”


“Thật sao sự phụ?”


Giang Cung Tuấn vui mừng.


“Đúng vậy, nhưng mà, có thể thành công hay không còn phải xem vào vận may”


Giang Cung Tuấn nghi hoặc.


Tiêu Minh Hoàng nói: “Trong giới Sơ Khai Thành Văn có nhà họ Lạc, con đường mà nhà họ Lạc đi đó là con đường luyện thể, ở nhà họ Lạc có một loại đan dược vô phương, tên là Lục Dương đan, loại đan dược này đối với người luyện thể mà nói chính là bảo vật vô phương”


“Hả?” Giang Cung Tuấn hỏi: “Sư phụ muốn đi đến nhà họ Lạc để lấy Lục Dương đan đó cho con sao?”


“Là dẫn con đi”


Tiêu Minh Hoàng nói: “Dẫn con đến nhà họ Lạc một chuyến, có thể lấy được không, thì còn phải xem vận may nữa”


Ông ấy nói tiếp: “Nếu như có thể lấy được, thì trong một thời gian ngắn thôi sức mạnh về thể chất của con ít nhất sẽ có thể so sánh với một tu sĩ ở tầng năm của thành, và tiếp theo đó, ta còn định đưa con đi đến Cổ Tộc một chuyến”.


“Cổ Tộc có thể so sánh với Minh Lam Tông, một tộc ở Thần Viện sao?” Giang Cung Tuấn hỏi.


“Đúng vậy.”


Tiêu Minh Hoàng nói: “Lý do tại sao Cổ Tộc lại mạnh, là bởi vì trong Cổ Tộc còn lưu truyền lại Cổ Huyết của cường giả thượng cổ, mà Cổ Huyết đối với tu sĩ chính là một loại đại bổ, nếu như có thể có được một giọt Cổ Huyết, vậy thì thực lực của con sẽ tăng vọt lên”


Nghe được một loạt sắp xếp của Tiêu Minh Hoàng, Giang Cung Tuấn rất cảm động.


“Đồ đệ cám ơn sư phụ”


“Được rồi, chuyến này không thể chậm trễ, chúng ta xuất phát thôi.”


Tiêu Minh Hoàng không hề lãng phí thời gian.


Bởi vì, ông ấy cũng không chắc được rằng khi đến được nhà họ Lạc và Cô Tộc thì có lấy được đồ mình muốn hay không.


Nếu như không lấy được vậy thì với thực lực của Giang Cung Tuấn, nhiều nhất cũng chỉ có thể nâng cao lên một cảnh giới, thực lực như vậy hoàn toàn khôgn thể tham gia đại tỷ thí.


“Vâng”.


Giang Cung Tuấn cũng không sao.


Anh nhớ đến Du Huyền, nói: “Con đi nói với bạn con một tiếng “Đi đi.”


Tiểu Minh Hoàng nhẹ nhàng phất tay.


Giang Cung Tuấn đi ra khỏi viện, đến viện bên cạnh gõ cửa.


Rất nhanh, cửa viện mở ra, Du Huyền một thân y phục màu trắng mở cửa, nhìn thấy Giang Cung Tuấn, thì khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy hiện lên một tia vui vẻ: “Anh Giang”


Giang Cung Tuấn gật đầu: “Ừm, Du Huyền, anh định cùng sư phụ của anh xuất môn”


“Sư phụ?”


Du Huyền ngây người một lúc, ngay lập tức nhìn thấy Tiêu Minh Hoàng ở phía sau Giang Cung Tuấn, cô ấy há to miệng ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK