Mục lục
Chiến thần xuất kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 433: Một người tác động cả ván cờ Nhà họ Giang




Trong đình nghỉ mát ngoài sân.



Một già một trẻ đang đánh cờ.



Lão giả nhìn qua tầm năm sáu mươi tuổi, mặc trang phục cổ xưa.



Người phụ nữ kia khoảng hai mươi tuổi, mặc chiếc váy màu trắng, đầu cài trâm hoa, ngũ quan xinh đẹp, da thịt trắng nõn, giống như một tác phẩm nghệ thuật được tỉ mỉ điêu khắc.



Cô ta rất đẹp, trên người không có hơi thở phàm trần, mà giống như một tiên nữ.



“Đêm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện” Lão giả cầm quân cờ, vừa suy nghĩ, vừa mở miệng.



“Vâng” Người phụ nữ mặc váy trắng mở miệng đáp: “Chuyện rất lớn, Thiên Tử đứng đầu năm đại tướng đã bị thượng hình kiếm giết, mà kẻ giết người…”



Người phụ nữ nhìn lão giả một chút, thấy vẻ mặt của ông ta không thay đổi gì, mới tiếp tục nói: “Kẻ giết người là cháu trai của Giang Thời – Giang Cung Tuấn”



“Lão Diễm gọi điện thoại tới, nói đã bắt Giang Cung Tuấn, hỏi ý tứ của nhà họ Giang chúng ta, nói là trước khi trời tối mà không đến nhà họ Cửu đón người, thì sẽ giết Giang Cung Tuấn” Lão giả chậm rãi nói: “Cháu nói xem, ông có nên đi hay không?”



Người phụ nữ nói: “Năm đó Giang Thời phản bội gia tộc, là kẻ có tội của gia tộc, một nhà ông ta đã sớm đã bị trục xuất ra khỏi gia tộc rồi, mặc dù Giang Cung Tuấn họ Giang, thế nhưng anh ta đã không phải là người nhà họ Giang nữa rồi”



Lão giả nhẹ nhàng gật đầu.



Quân đen rơi xuống, lại suy nghĩ, hỏi: “Đúng rồi, rốt cuộc Vương Thiên Điện này có lai lịch gì?”



Người phụ nữ kia lắc đầu: “Chưa từng nghe nói, nhưng mà ông nội, Giang Cung Tuấn đã tu luyện ra chân khí, năm nay anh ta còn chưa đến ba mươi, hơn nữa còn ở bên ngoài, không được gia tộc hướng dẫn, anh ta tu luyện ra chân khí như thế nào?”



Lão giả cũng cảm thấy rất khó hiểu.



“Ông cũng rất khó hiểu, việc này loạn, loạn đến mức ngay cả ông cũng có chút không rõ tình hình, rốt cuộc là ai ở sau lưng dạy dỗ tên nhóc Giang Cung Tuấn kia?”



Lão giả suy nghĩ.



Thế nhưng ông ta nghĩ mãi mà vẫn không rõ vấn đề này.



Người phụ nữ hỏi: “Vậy chúng ta có còn cứu Giang Cung Tuấn hay không?”



Lão giả lắc đầu, đáp: “Không thể cứu, chỉ sợ bên nhà họ Cửu cũng đang nghi ngờ, có lẽ bọn họ đang đoán đây là nhà họ Giang chúng ta tính toán ra, chỉ là bọn họ không xác định, lúc này mới bắt Giang Cung Tuấn, muốn thử nhà họ Giang chúng ta một chút, nếu như nhà họ Giang ra mặt, điều này cũng đồng nghĩa với việc biến tướng thừa nhận tất cả đều là nhà họ Giang chúng ta làm ra, như vậy có lẽ nhà họ Cửu sẽ bắt tay với hai nhà khác để chống lại nhà họ Giang chúng ta”



Lão giả không phải ai khác.



Ông ta là em trai của Giang Thời, tên là Giang Quốc Đạt.



Cũng là người cầm lái nhà họ Giang bây giờ.



Mặc dù ông ta không nhìn thấy rõ tình hình, thế nhưng vẫn hiểu được chút chuyện đó.



Bây giờ nhà họ Giang bọn họ không thể ra tay, một khi ra tay, như vậy tất cả trách nhiệm sẽ đổ hết lên người nhà họ Giang.



Hơn nữa một Giang Cung Tuấn còn chưa đủ để nhà họ Giang ra tay.



“Chẳng lẽ, ba mươi năm trước, trong trận hỏa hoạn kia còn có người sống sót, đây là do người đó giở trò quỷ?” Giang Quốc Đạt nhẹ giọng thì thào.



Ông ta nhìn rất chính xác.



Thế nhưng ông ta cũng không xác định.



“Ông nội, chúng ta có phải đến nhà họ Cửu, làm sáng tỏ một chút không, nếu chúng ta không ra mặt, chẳng phải sẽ khiến nhà họ Cửu hiểu lầm sao?”



“Không đi”



Giang Quốc Đạt tùy ý ném quân cờ trong tay một cái.



Quân cờ rơi lên trên bàn cờ, bàn cờ lớn như vậy sụp đổ trong nháy mắt, quân cờ rơi lả tả trên đất, ông ta đứng lên, nói: “Chúng ta án binh bất động là được, ông muốn nhìn xem rốt cuộc là ai đang phá rối”



Cùng lúc đó.



Thiên An Cung.



“Ông Long, bây giờ Giang Cung Tuấn bị nhà họ Cửu bắt, tôi lấy được tình báo, nhà họ Cửu thông báo cho nhà họ Giang, muốn nhà họ Giang ra mặt, nếu như buổi tối hôm nay nhà họ Giang không ra mặt, như vậy Giang Cung Tuấn sẽ phải chết” Vương lo lắng nói.



“Ừm”



Ông Long khẽ gật đầu một cái.



“Trong dự đoán, không phải kế hoạch của chúng ta là muốn lợi dụng tay Giang Cung Tuấn giết Thiên Tử, khiến hai gia tộc lớn liên lụy vào sao, chỉ là bây giờ lại xảy ra một nhân tố không xác định, đến bây giờ còn không biết Vương Thiên Điện kia có lai lịch gì, có lẽ chúng ta đều bị gài bấy, bị Vương Thiên Điện này tính kế, mục đích của Vương Thiên Điện này có lẽ chính là để chúng ta nội đấu, cuối cùng ngồi làm ngư ông đắc lợi”



Ông Long cũng ưu sầu.



Lúc đầu tất cả đều ở trong khống chế của ông ta.



Nhưng bây giờ Vương Thiên Điện xuất hiện, ông ta cũng thấy không rõ tình hình.



Vương hỏi: “Vậy Giang Cung Tuấn này khó mà giữ được, ít nhất cậu ta làm việc vì chúng ta, làm việc vì quốc gia này, nếu cậu ta thật sự bị nhà họ Cửu giết đi, vậy chúng ta cũng đã mất đi một lá bài chủ chốt rồi.”



Ông Long khẽ lắc đầu: “Không thể bảo đảm, cũng không giữ được, nhà họ Giang không ra mặt, không ai có thể bảo vệ Giang Cung Tuấn từ nhà họ Cửu, lại xem tình huống một chút đi, nhìn xem nhà họ Giang bên kia có thái độ gì, hơn nữa nếu muốn làm việc lớn, nhất định phải có người hi sinh”



“Vâng” Vương nhẹ gật đầu.



Giờ phút này, Ảnh Tử đi đến, tôn kính gọi một tiếng: “Vương, ông Long”



Vương hỏi: “Thế nào, kiểm tra ra được lai lịch của Vương Thiên Điện chưa?”



Ảnh Tử lắc đầu đáp: “Không kiểm tra ra được, tôi đã hỏi không ít người, bọn họ cũng không biết thế lực Vương Thiên Điện này xuất hiện từ chỗ nào”



Vương nghỉ ngờ nói: “Đúng là kì quái, chẳng lẽ Vương Thiên Điện thật sự không phải là thế lực do nhà họ Giang bồi đưỡng ra được sao?”



Ông Long tựa ở trên ghế sô pha, ngâm nghĩ một lát, nói: “Chờ đến tối nay sẽ biết thôi, nếu như Vương Thiên Điện thật sự là nhà họ Giang làm ra, như vậy bọn họ chắc chăn sẽ bảo vệ Giang Cung Tuấn”



“Vậy cũng chỉ có khả năng đó, tôi hy vọng Vương Thiên Điện là nhà họ Giang làm ra, bởi vì Giang Cung Tuấn đúng là một nhân tài hiếm có, tôi cũng không hy vọng cậu ta lại chết trong tay nhà họ Cửu như vậy”



Giờ phút này ở thủ đô, bên trong một viện tứ hợp.



Ông Cao đang ngồi sưởi ấm trước giường.



Trong phòng, còn có một thiếu nữ đang đứng.



“Quân Mai, tình huống bây giờ như thế nào rồi?” Ông Cao để tay lên trên giường, lật qua lật lại hơi nóng.



Ông ta có vẻ như rất sợ lạnh, bây giờ còn chưa đến mùa đông, ông ta đã ngồi sưởi ấm rồi.



Quân Mai đáp: “Tình huống bây giờ hình như rất loạn, Giang Cung Tuấn cầm thượng hình kiếm trong tay giết Thiên Tử, hơn nữa đêm qua, còn xuất hiện thêm một Vương Thiên Điện, dưới sự giúp đỡ của Vương Thiên Điện, Giang Cung Tuấn mới có thể thuận lợi giết chết Thiên Tử, nhưng buổi sáng hôm nay, Giang Cung Tuấn lại bị người nhà họ Cửu bắt, còn thông báo cho nhà họ Giang, nếu như tối nay nhà họ Giang không ra mặt cứu người, như vậy bọn họ sẽ giết Giang Cung Tuấn”



“Vương Thiên Điện?” Ông Cao xem thường khẽ n Vương Thiên Điện này có lai lịch như thế nào, nhà họ Giang làm ra à?”



Quân Mai lắc đầu nói: “Chuyện này thì không ai biết”



“Bên phía ông Long thì sao?”



“Bên phía Thiên An Cung tạm thời không có tin tức gì truyên đến, ông Long không có hành động nào, hản là không muốn bảo vệ Giang Cung Tuấn”



Ông Cao gật đầu nói: “Ừm, cho dù ông ta muốn bảo vệ, chỉ sợ cũng không bảo vệ được, chờ một chút xem đi, có lẽ đến đêm nay, tất cả đều rõ ràng.”



Thiên Tử chết, Giang Cung Tuấn bị bắt.



Hai chuyện này đã dẫn đến sóng to gió lớn, nhân vật lớn ở khắp nơi đều đang suy đoán lẫn nhau.



Mà một vài gia tộc bình thường, ví dụ như nhà họ Diệp, nhà họ Cổ, nhà họ Lâm, bọn họ đều đang quan sát tình huống.



Lần này các nhân vật lớn tranh đấu, liên quan đến tình hình của thủ đô về sau.



Tình huống bây giờ còn chưa sáng tỏ, những gia tộc này cũng không biết nên đứng ở bên nào.



Mà lúc này, bên trong một khách sạn.



Giang Thời trở về.



Đường Sở Vi không kìm lòng được hỏi: “Ông nội, tình huống bây giờ như thế nào rồi?”



Trên khuôn mặt của Giang Thời mang theo.



một vẻ nghiêm trọng, nói: “Có chút không tốt, nhà họ Cửu bắt Giang Cung Tuấn, muốn nhà họ Giang ra mặt cứu người, nếu như tối nay nhà họ Giang không ra mặt, vậy Giang Cung Tuấn hắn phải chết”



“Hả?”



Đường Sở Vi bị dọa đến mức sắc mặt tái nhợt, kéo tay Giang Thời, cầu xin nói: “Ông nội, mau đi cứu người.”



Giang Thời có chút chịu thua, đáp: “Đừng nóng nảy, chäc chăn chúng ta sẽ phải cứu người, nhưng bây giờ chúng ta phải bàn bạc kế hoạch một chút”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK