Mục lục
Chiến thần xuất kích
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 399: Chào hàng con gái




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hiện giờ Giang Cung Tuấn chính là một thể mâu thuẫn.



Một bên không muốn làm phiền Hứa Linh, một bên lại hy vọng Hứa Linh có thể giúp mình.



“Anh nói đi, cụ thể anh cần em thế nào? Hơn nữa em cũng không giúp đỡ miễn phí đâu nhé, em phải có tiền lương đấy”



Hứa Linh cười nói.



Giang Cung Tuấn ngẫm nghĩ rồi nói: “Anh nghĩ cách kiếm tiền trước đã, chờ kiếm được tiền rồi lại thương lượng đi.



Mấy ngày nay em chuẩn bị trước một chút, chờ bên chỗ anh chuẩn bị xong thì anh lại tìm em.”



Hứa Linh gật đầu: “Ừ, vậy thì làm vậy đi”



Cô đứng dậy, nhìn vê phía bệnh viện.



Cô vốn định đi thăm Đường Sở Vi, nhưng ngẫm lại Đường Sở Vi còn đang hiểu nhầm mình nên cô không tự rước lấy nhục, vẫy tay chào Giang Cung Tuấn: “Em về trước đây”



Nhìn Hứa Linh rời đi, Giang Cung Tuấn mới đứng dậy, đi về phía bệnh viện.



“Tiền à?”



Bây giờ anh lại bắt đầu buồn râu vì tiền.



Muốn mở công ty thì cần có tiên, nhưng bây giờ anh hai bàn tay trắng, lấy đâu ra tiền? Nam Cương có thể kiếm tiên, nhưng anh không muốn Ngô Huy phạm phải sai lâm trước kia, nếu để cho Thiên Tử bắt được thóp thì sẽ phiên toái lắm.



Anh vừa đi vê phía khu nằm viện vừa suy nghĩ, chợt nghĩ tới một người.



Đó là Đan Chiến, ông trùm phương bắc, một tỷ phú có biệt danh là Vua Quặng.



Tài sản của Đan Chiến có trên hàng ngàn tỷ, Giang Cung Tuấn muốn mượn chút tiên từ chỗ ông ta thì chắc hẳn sẽ không thành vấn đề.



Anh đi đến trước phòng bệnh của Đường Sở Vi, Tần Nam với Từ Sắt đã tới, đang ở trong phòng bệnh trò chuyện với Đường Sở Vi.



Giang Cung Tuấn cũng không vào phòng mà lấy di động ra, tìm dãy số của Đan Thiến, chân chờ một lát rồi vẫn bấm nút gọi.



Chẳng mấy chốc bên kia đã bắt máy, một giọng nói sung sướng vang lên: “Anh Giang, cuối cùng anh cũng nhớ tới tôi, sao vậy? Nhớ tôi hả?”



Giang Cung Tuấn rất xấu hổ, khẽ hắng giọng hỏi: “Đan Thiến, ba cô có nhà không?”



“Hả? Tìm ba tôi à? Ba tôi không có nhà đâu.



Thể này đi, tôi sẽ cho anh số điện thoại của ba, anh gọi thẳng cho ông ấy đi”



“Ừ, cảm ơn cô”



“Không có gì đâu”



Đan Thiển cúp máy, sau đó gửi số điện thoại của Đan Chiến cho Giang Cung Tuấn.



Giang Cung Tuấn nhận được tin nhắn này thì trực tiếp gọi cho Đan Chiến.



“A lô, ai đấy?”



Một giọng nói thô cuồng truyền ra từ trong di động.



Giang Cung Tuấn nói: “Là tôi, Giang Cung Tuấn đây”



“À, Giang Cung Tuấn, là cậu đấy à? Sao rồi? Cậu khỏe không?”



“Tạm ổn.



Đúng rồi chú Đan, tôi tìm ông có chút việc muốn thương lượng...



Giang Cung Tuấn hơi ngượng ngùng.



Lớn chừng này tuổi rồi, anh chưa bao giờ phiền não vì chuyện tiên nong, cũng chưa từng mượn tiền người khác.



“Chúng ta có gì phải khách sáo chứ, cậu có chuyện gì cứ nói thẳng đi”



Đan Thiến hào sảng nói.



“Có thể...



Có thể cho tôi mượn ít tiền không?”



“Hả?”



Đan Chiến sửng sốt, ông ta không ngờ anh lại muốn mượn tiền, sau đó ông ta hỏi: “Tôi còn tưởng là chuyện gì chứ.



Tiền thì đơn giản, cậu cần bao nhiêu?”



Giang Cung Tuấn suy tính một chút.



Anh mở công ty có hai mục đích, thứ nhất là ngăn cản Thiên Tử, đối đầu với Bách Niên, thứ hai là vơ vét của cải, tích góp đủ tiền tài, chuẩn bị cho tân vương lên ngôi.



Đương nhiên anh biết, chắc chắn đức vua còn an bài người khác chứ không phải chỉ có mỗi mình anh.



“Đương nhiên là càng nhiều càng tốt.”



Bây giờ anh không có một xu dính túi, muốn khởi bước quá khó khăn, cũng cần rất nhiều tiền.



Đan Chiến ngẫm nghĩ rồi nói: “Thế này đi, tôi
2021-05-052133-trumtruyen.jpg

2021-05-052134-trumtruyen.jpg

2021-05-052135-trumtruyen.jpg

2021-05-052136-trumtruyen.jpg

2021-05-052137-trumtruyen.jpg

2021-05-052138-trumtruyen.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK