Mục lục
Tổng tài, phu nhân có thai rồi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 290




*Chương có nội dung hình ảnh









Chương 290: Người đàn ông thần bí (2)



"Tổng giám đốc Thẩm... Cô có khỏe không?"



Cô ấy cất giọng thăm dò, cẩn thận.



Tôi ừ một tiếng: "Cô đọc tin rồi à?"



"Ừm” Dừng một chút, cô ấy mới nói: "Tôi đã



nhờ bạn điều tra nhưng cũng không tìm hiểu được



gì cả, camera khách sạn bị hỏng hết, không có



cách gì tìm ra được.



Tôi gật đầu, hít một hơi nói: "Cô không cần đi



điều tra mấy cái này đâu, cô giúp tôi tìm người



theo dõi Lâm Diên đi, nếu có thể điều tra thì xem



xem thử dạo này cô ta có tiếp xúc với Mạc Hạnh



Nguyên và Phó Bảo Hân không”



Cô ấy không hiểu, ngừng một lúc mới nói:



"Lâm Diên? Sao lại phải điều tra cô ta?"



"Tôi chỉ đoán thôi chứ chưa xác nhận, cô cứ



điều tra trước đi, cụ thể thế nào thì chờ xem xong



rồi hẵng nói:



Còn những cái khác Phó Thắng Nam và



Thẩm Minh Thành làm nhanh hơn cô, cái gì cần



điều tra họ đều làm cả.



Một lúc lâu sau, cô ấy mới gật đầu: "Được, tôi



biết rồi."



Cúp máy, tôi nằm xuống giường nhưng không



có cách nào ngủ được, tâm lý bế tắc vô cùng khó



chịu.



Nằm một hồi lâu, tôi mơ màng ngủ thiếp đi,



dưới lầu lại vang lên tiếng ôn ào huyên náo.



Tôi bị làm cho khó chịu, bèn rời giường đi ra



ngoài.



"Thẩm Xuân Hinh, cô ra đây cho tôi” Mạc



Hạnh Nguyên như lên cơn điên, gào thét trong



phòng khách.



Vú em và bảo mẫu đang cố gắng ngăn cản cô



ta lại, kéo ra bên ngoài, vệ sĩ trong biệt thự cũng đi



ra.



Nhấc cô ta lên đuổi đi.



Tôi vừa xuống lầu đã nói: "Cô Mạc có việc à?"



Vệ sĩ dừng lại, những vẫn kéo Mạc Hạnh



Nguyên đang náo loạn như trước.



"Thẩm Xuân Hinh, tại sao chuyện gì cô cũng



vu oan giá họa lên đầu tôi, rõ ràng cô bị người ta



ghét nên ám hại, tại sao cô lại đổ vấy lên đầu tôi



chứ?



Cô ta giấy giụa, nếu không phải vệ sĩ đang giữ



lấy, có lẽ cô ta chỉ hận không thể lao lên xé nát tôi ra.



Tôi mím môi: "Tôi đổ vấy lên đầu cô khi nào?”



Cô ta cười gắn: "Không phải cô thì còn ai



nữa? Phó Thắng Nam muốn đuổi tôi đi, cha mẹ



tôi cũng không cần tôi, họ đều nghĩ là tôi hại cô,



tại sao chứ, rõ ràng tôi không hê làm gì cả, nếu



như là tôi, tôi chỉ hận không thể giết chết cô, để



cho cô mãi mãi không siêu sinh.



Vừa nói, cô ta vừa giãy giụa muốn lao tới





Xem ảnh 1
tong tai phu nhan co thai roi

Xem ảnh 2
tong tai phu nhan co thai roi

Xem ảnh 3
tong tai phu nhan co thai roi

Xem ảnh 4
tong tai phu nhan co thai roi





Xem ảnh 5
tong tai phu nhan co thai roi

Xem ảnh 6
tong tai phu nhan co thai roi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK