*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 633: Khó khăn chưa từng bỏ qua ai (3)
“Phu nhân, cô có sao không?” Tôi
nghe thấy một giọng nói bên tai, sững sờ
nhìn Trần Văn Nghĩa đang đứng gần mình,
nhìn chằm chằm vào anh ta, cả người bắt
đầu bất giác run lên.
Anh ta nhìn tôi, có chút lo lắng nói:
"Phu nhân, tôi sẽ đưa cô về văn phòng
tổng giám đốc Phó trước!"
Tôi được Trần Văn Nghĩa đỡ vào văn
phòng của Phó Thắng Nam, vừa bước vào
văn phòng , khoảnh khắc nhìn thấy Phó
Thắng Nam, tôi dường như bị rút hết sức
lực, ngồi sụp xuống.
Phó Thắng Nam nhanh tay ôm lấy
tôi, nhìn Trần Văn Nghĩa nhíu mày: "Làm
sao vậy?"
Trần Văn Nghĩa thờ dài: "Phu nhân
vừa ra khỏi cửa sau liền nhìn thấy Tôn
Thiên Di nhảy lầu, cho nên đã bị dọa sợ!"
Tôn Thiên Di?
Cô gái tôi đã gặp vừa rồi khi bước vào
thang máy?
Tại sao cô ấy lại đột ngột nhảy lầu ?
Tôi không biết có bao nhiêu dấu chấm
hỏi hiện lên trong đầu mình lúc này.
Phó Thắng Nam khẽ cau mày nói: "Tôi
biết rồi, thông báo cho bộ phận quan hệ
công chúng, kịp thời xử lý sự cố nhảy lầu
này, đồng thời điều tra rõ ràng tình cảm và
hoàn cảnh gia đình của Tôn Thiên Di, tôi
muốn biết tại sao cô ta làm vậy, đừng để
giới truyền thông tùy tiện viết bất kỳ bài
báo nào."
Trần Văn Nghĩa gật đầu, vẻ mặt căng
thẳng rời đi.
Cửa văn phòng đóng lại, tôi được Phó
Thắng Nam ôm vào lòng, đầu óc quay
cuồng, nhìn anh hồi lâu không nói được lời
nào, anh để tôi nằm xuống rồi rót cho tôi
một cốc nước, nhìn tôi và nói: "Đừng sợ, có
anh ở đây!"
Tôi uống cạn nước ly nước, thở phào
nhẹ nhõm, sau khi bình tĩnh lại, có chút
ngốc nghếch ngẩng đầu nhìn Phó Thắng
Nam: "Cô ấy chết rồi sao?"
Phó Thắng Nam ôm tôi vào lòng , khẽ
gật đầu: "Phải, không sao đâu, có anh ở
đây, đừng sợ!"
Cả người tôi vẫn còn đang run rẩy,
hoàn toàn không chịu sự kiểm soát của
bản thân, đây là phản ứng theo bản năng.
Một lúc sau, cuối cùng tôi cũng bình
tính lại có chút ngây người nhìn xung
quanh, đây chính căn phòng quen thuộc,
những người quen thuộc, tôi thả lỏng hơn,
Phó Thắng Nam ôm lấy tôi, nhẹ giọng an ủi
tôi.
Tôi dần dần bình tĩnh lại, điều chỉnh
giọng nói của mình, ngầng đầu nhìn anh
nói: "Em vừa gặp cô ấy ở cửa thang máy
khi đi ra ngoài, tại sao cô ấy lại nhảy lầu?"
Phó Thắng Nam khẽ lắc đầu, lúc này
Trần Văn Nghĩa mới từ bên ngoài đi vào với
vẻ mặt u ám, nhìn Phó Thắng Nam nói:
“Tổng giám đốc Phó, thi thể người dưới lầu
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6
Xem ảnh 7
Xem ảnh 8