*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 339: Rốt cuộc thì ai mới là người thay thế đây? (4)
“Phải chịu chút đau khổ thì mới biết
được người nào nên chọc, còn người
nào không nên dây vào!” Anh nói rất tùy ý.
Anh nhìn thoáng qua phòng bếp,
thấy chị Hồng đã làm xong đồ ăn, liền
đứng dậy bế Tuệ Minh lên rồi cùng nhau
vào nhà ăn.
Cuối tuần.
Vé máy bay trở lại thủ đô đã được
đặt xong. Vì phải thức dậy sớm để lên
máy bay nên Tuệ Minh còn chưa tỉnh
ngủ. Con bé ghé vào lông ngực Phó
Thắng Nam ngủ ngon lành.
Trước khi lên máy bay, Tuệ Minh mới
tỉnh. Trẻ con đều rất dễ bị những đứa trẻ
khác thu hút. Đứa bé trong tay người
phụ nữ đang đứng chờ ở bên cạnh trông
khoảng bảy tám tháng. Cậu nhóc khá
hiếu động, cứ lăn lộn trong vòng tay mẹ
mình. Khi cậu bé nhìn thấy chiếc bánh
ngọt trong tay Tuệ Minh liên không
ngừng vươn tay với tới.
Tuệ Minh nhìn chiếc bánh ngọt yêu
quý của mình, con bé có chút luyến tiếc,
nhưng hình như bạn nhỏ bên kia rất
muốn có.
Vì thế con bé thở dài, đi thêm vài
bước tới gân hai mẹ con nhà kia rôi mở
miệng nói: “Dì ơi, cháu có thể chơi với
em được không ạ?”
Người phụ nữ sửng sốt một lúc, rồi
cô ấy cười gật đầu xem như đồng ý.
Tuệ Minh đã cho chiếc bánh ngọt đi,
nhưng không biết Tuệ Minh đang nhìn
đứa trẻ kia hay nhìn chiếc bánh ngọt yêu
quý của mình nữa.
Con bé chạy đến bên cạnh tôi và
Phó Thắng Nam rồi nhìn tôi nói: “Mẹ ơi,
Sau này mẹ cũng sẽ sinh cho con thêm
một đứa em trai chứ?”
Đứa trẻ nhỏ tuổi nên không phát
hiện ra trong lời nói này có chút lỗi. Phó
Thắng Nam kéo con bé rồi bật cười: “Mẹ
cháu muốn sinh, cũng là sinh cho chú!”
Tôi liên cảm thấy buôn cười, sao
bỗng nhiên người này lại tích cực như
Vậy.
Tuệ Minh mím môi, nhưng sau đó lại
trở nên nghiêm túc. Con bé ngửa đầu
nhìn anh rồi nói: “Cho nên, chú Phó sẽ
kết hôn với mẹ ạ?”
“Đương nhiên rồi!” Phó Thắng Nam
mở miệng, sau đó ánh mắt anh dừng lại
trên người tôi xen lẫn chút dịu dàng.
Tuệ Minh gật đầu rồi có chút vui
mừng nhìn tôi, nói: “Mẹ ơi, sau khi mẹ
kết hôn với chú Phó, có phải con sẽ có
ba? Còn có cả em trai nữa phải không ạ?
Tôi chỉ cười nhẹ. Sau đó tôi thấy sắp
đến giờ liên bắt đầu kiểm phiếu rồi đứng
dậy nói: “Đi thôi, chúng ta đi đăng ký.'
Không nhận được đáp án, Tuệ Minh
nhíu mày, có chút buôn bực. Nhưng cảm
xúc của trẻ con tới cũng nhanh mà đi
cũng nhanh nên liên không để tâm đến
nữa.
Còn Phó Thắng Nam, sau khi chúng
tôi ngôi vào khoang hạng nhất, đợi Tuệ
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6
Xem ảnh 7
Xem ảnh 8
Xem ảnh 9