*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 343: Đi khỏi nhà họ Phó (4)
Tôi sửng sốt, nhất thời không dám
tin nhìn anh ta. Tôi vẫn luôn tin rằng con
người sinh ra vốn thiện lương, nhưng tại
sao có thể như vậy.
“Cố Diệc Hàn? Vì sao? Rõ ràng anh
không thương tôi, vì sao phải phá hủy tôi
chứ? Từ đầu đến cuối, tôi chưa từng làm
bất cứ chuyện gì tổn thương đến anh?”
Tôi biết ơn anh ta vì năm đó anh ta
đã dẫn tôi vê nhà, cứu tôi một mạng.
Trong tháng ngày ở cữ gần như sụp đổ,
thời điểm tôi muốn chết đi, anh ta đã
chăm sóc cẩn thận khiến cho tôi sống lại.
Nhưng mà, tại sao? Tại sao phải đi
đến bước này?
Anh ta cười lạnh lùng, nhìn không ra
có bao nhiêu cảm xúc: “Chẳng phải em
đã từng nói không chiếm được thì hủy
diệt hay sao?”
Tôi sửng sốt, nhất thời không biết
nên mở miệng như thế nào. Lòng tôi bị
đè nén có chút đau đớn, bỏ tay anh ta
ra, tôi nói: “Tôi thà rằng chết ở bốn năm
trước.”
Trở lại biệt thự, trong đầu tôi nghĩ
cách gì cũng không hiểu, thật ra Cổ Diệc
Hàn làm như thế vì mục đích gì.
Nếu như nói anh ta yêu tôi, nhưng
nếu yêu thì tại sao anh ta lại chọn cách
tổn thương phá hủy? Nếu không thích,
vậy mục đích của anh ta là gì?
Lúc Phó Thắng Nam trở về rất gấp
gáp, trên trán còn dính mồ hôi, dường
như anh đã chạy về.
Thấy tôi ngồi trên sô pha, anh nhẹ
nhàng thở ra. Anh ôm tôi vào trong
ngực, giọng nói trâm thấp: “Sau này em
không được chạy lung tung nữa.”
Tôi gật đầu, ngẩng mặt nhìn anh:
“Cố Diệc Hàn đã tới!"
Anh gật đầu: “Anh biết”
Thật ra Trân Văn Nghĩa đã nói với
anh: “Hiện tại thím vẫn luôn ở thành phố
Giang Ninh hay sao?”
Anh sửng sốt một chút, gật đầu: “Cố
Diệc Hàn ép bà ấy rời khỏi nhà họ Cố, bà
ấy đã trở về thành phố Giang Ninh”
Lúc trước cha mẹ Cố Diệc Hàn chết
đã để lại bóng ma tâm lý cho anh ta.
Hiện tại Cố Diệc Hàn lại dùng sự việc
của bốn năm trước uy hiếp tôi, rốt cuộc
anh ta muốn tôi hay là Phó Thắng Nam
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6
Xem ảnh 7
Xem ảnh 8
Xem ảnh 9