*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 778: Chuyện về Vương Yên Nhiên (7)
Phó Thắng Nam nhìn vê phía Mục Ca, hỏi:
“Nhà họ Mục có đồng ý cho hai người tới với nhau
không?”
Mục Ca là một người đàn ông hiền lành và
điềm đạm, nghe anh hỏi thế thì ông ấy thản nhiên
nói: “Đây là chuyện riêng của tôi và cô cậu, nhà họ
Mục không cần phải nhúng tay vào”
Nhà họ Mục?
Có thể nói ở thủ đô này có rất ít gia đình được
gọi là nhà họ Mục, chẳng lẽ là nhà họ Mục tôi biết
ư?
Phó Thắng Nam cong môi, nhìn không ra cảm
xúc gì: "Chờ tới năm sau rồi tính đi, bây giờ quyết
định vẫn còn quá sớm”
Phó Bảo Hân cũng giống tôi, vì không hiểu mô
tê gì nên khó hiểu hỏi: “Thăng Nam, cháu nói cái
gì thế? Giữa cô với chú Mục Ca chẳng có bất kì
một vấn đề gì cả, cô nghĩ cháu sẽ không phản đổi
nhưng tại sao cháu lại...
"Tôi và Xuân Hinh còn có việc, đợi đến năm
sau hãng nói về
chuyện của hai người đi cô ạ!
Chắc là cô nên hỏi thử xem chữ Mục đó của ông
ta là Mục nào, cô thử tìm hiểu xem” Hình như Phó
Thắng Nam không muốn nhiều lời, anh kéo tay tôi
ra trung tâm thương mại.
Trên xe, tôi mở miệng nói: "Chúng ta đi đến
cửa hàng thú cưng một chuyển trong đi, mua cho
Bảo Dương một em lông vàng, có động vật nhỏ
chơi cùng thế chắc thằng bé sẽ vui”
Anh gật đầu, khởi động xe.
Xe đi được một lát tôi thoáng chần chờ rồi
không dám chắc nhìn anh hỏi: “Phó Thắng Nam,
chú Mục Ca đó là người nhà họ Mục ư?”
Anh ừ đáp, cực kì nghiêm túc lái xe.
Tôi hơi do dự rôi mở miệng nói: "Sau này anh
mới điều tra hay từ đầu anh đã biết rồi?”
Hình như nhà họ Mục cực kì đông đúc nghe
nói gia đình họ có rất nhiều con cháu, những
người khác không thưởng xuất hiện ở những nơi
đông người hay sự kiện quan trọng.
Phó Thắng Nam vừa lái xe vừa mở miệng nói:
"Nhà họ Mục rất nhiều con cháu, nhưng chỉ có
duy nhất một người trong số đó nắm giữ mạch
máu kinh tế của nhà họ Mục. Ông cụ nhà họ Mục
và Mục Dĩ Thâm không phải là ông cháu ruột rà
máu mủ, ông ấy có ba đứa con trai nhưng cả ba
đều không ở tập đoàn Thuận Phát, các thế hệ sau
của họ cũng gầy dựng sự nghiệp riêng của mình.
Mục Ca là đứa con thứ ba của ông cụ, thích văn
học nên từ nhỏ đã dồn hết mọi tâm huyết vào văn
học nghệ thuật."
"Thế Mục Dĩ Thâm là..."
"Anh ta là cháu trai của anh ông cụ nhà họ
Mục, vì đam mê kinh doanh kiếm tiền nên được
chọn làm người nắm việc kinh doanh mua bán.
Có điều Mục Dĩ Thâm qua cố chấp trong việc
kiểm tiền, người bị tiền bạc lợi ích làm mờ mắt thì
rất dễ rước lấy nhiều phiên phức vê cho tập đoàn
Thuận Phát nên gân đây gia đình họ không còn
lớn mạnh như xưa."
Thì ra là vậy, cả một gia động lớn như thể,
không cần không cần mỗi một đứa nhỏ đều có tài
năng kinh thương doanh thiên phú, có người thích
nghệ thuật, người lại thích nghiên cứu khảo cứu,
có người chỉ thích ăn chơi chờ chết. Muốn cái nhà
này thoải mái sống trong cái thế giới đầy rẫy cảnh
tranh thì phải tìm được một đứa trẻ có tài kinh
doanh giúp nhà họ Mục phồn thịnh, nhưng Mục Dĩ
Thâm thì lại là kẻ không từ thủ đoạn.
Con người ta nên tôn tại ở màu xám , không
nên đen tuyệt đối, cũng không nên trắng phau
phau vì như thế sẽ rước lấy họa sát thân, Mục Dĩ
Thâm có quá nhiêu ham muốn ăn sâu vào máu
nên nhà họ Mục nằm trong tay anh ta cũng không
rực rỡ như vẻ bê ngoài của nó.
"Nhưng nếu thế thì hôn nhân của cô với chú
Mục Ca sẽ không có ảnh hưởng gì chứ nhỉ? Dù
sao chú Mục Ca cũng không tham dự vào tranh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5