*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 736: Liên quan tới Hoàng Văn Tích (3)
Cô ấy ngẩng đầu, ngước lên nhìn tôi và nói:
"Tôi chưa từng gặp anh ta, nhưng tôi biết anh
ta, người hại bố tôi chính là anh ta. Anh ta lợi dụng
cô bé đó để đe dọa bố tôi, bố tôi ngay từ lúc đầu
chỉ là muốn tìm một người thích hợp để có thể
thay tim cho tôi mà thôi, chính vì vậy ông đã đưa
cô bé đó về nhà tôi, chờ tới khi cô bé ấy chết đi sẽ
tiến hành phẫu thuật cho tôi vì căn bệnh mà cô bé
mắc phải dường như không có cách nào chữa
được. Đó là lý do tại sao bố tôi đồng ý, nhưng tình
trạng của tôi ngày càng trở nên tệ hơn và không
thể chần chừ hơn nữa nên ông mới nói ra sự thật.
Ông nói rằng ông đã đặt cọc ba tỷ, cuối cùng anh
ta đòi nhân giá lên gấp mười lần, bố tôi đành lấy
tiên của công ty và một số khoản tiên do tham ô
tham nhũng mang lại. Lý do bố tôi phải ngồi tù
cũng chính là vì thế, tất cả mọi chuyện đều là do
anh ta hãm hại, anh ta không hề có lòng tốt giúp
người như những gì anh ta nói, cô nhất định phải
cẩn thận!”
Tôi sững sờ nhìn cô ấy rồi hỏi: “Cô bé đó thật
sự đã chết rồi sao?”
Cô ấy nắm chặt hai tay, hai mắt đỏ hoe, gật
đầu nói:
"Ừm, ba tôi nói ông đã chôn cất cho cô bé,
nhưng...
Những lời sau đó được cô kìm nén trong tiếng
khóc. Tôi không tiếp tục hỏi, những đứa trẻ không
còn quay trở lại lẽ nào đã bị giết một cách âm
thâm vậy sao? Lời nói của Hoàng Văn Tích khiến
tôi nhận ra rằng chuyện này không đơn giản như
tôi nghĩ. Nghĩ đến điều này, tôi lập tức rời khỏi
phòng bệnh, lấy điện thoại ra rồi gọi tới cho
Vương Bảo Kỳ.
Không bao lâu sau, điện thoại được kết nối,
giọng nói thô bạo của ông ta từ đầu dây bên kia
truyền tới:
“Xin chào, xin hỏi có việc gì sao?
"Kết quả xét nghiệm của cô bé đã ra rồi, tôi
muốn hỏi một chút, nếu như muốn tiến hành thủ
tục phẫu thuật thì bắt buộc cần phải có giấy khai
sinh cũng như sổ hộ khẩu, còn có cả chữ ký xác
nhận của cha mẹ, chuyện này các ông định giải
quyết thế nào?” Hoàng Văn Tích đã nói với tôi
rằng không có cách nào để thực hiện một cuộc
phẫu thuật không theo đúng quy trình trong bệnh,
vậy tiếp theo đây bọn họ định xử lý chuyện này ra
sao?
Đâu dây bên kia im lặng vài giây, rôi lên tiếng
nói:
“Những chuyện này cô không cân phải lo
lắng, chỉ cân phía cô đồng ý phẫu thuật, giá cả
hợp lý, chúng tôi sẽ sắp xếp.”
Đến bây giờ tôi vẫn chưa thảo luận về giá cả,
tôi mím môi nói:
"Tôi muốn biết các ông tính phí thế nào?”
Phía bên kia trầm mặc một hồi, vài giây sau
bắt đầu trả lời tôi:
“Địa điểm phẫu thuật, bác sĩ, thuốc men, tất
cả đều gộp chung vào chỉ phí phẫu thuật, còn cả
phí gửi lại cho cha mẹ của đứa trẻ, chúng tôi cũng
sẽ tính hết vào trong đó. Như vậy đi, chúng ta sắp
xếp thời gian rồi cùng nhau ngồi xuống bàn bạc
lại giá cả, chuyện lớn như vậy tôi nghĩ cô cũng
không muốn bàn qua điện thoại phải không?”
“Được rồi, anh quyết định thời gian và địa
điểm đi!" Tôi vừa nói, trong lòng vừa bất ổn không
yên, sống lưng tôi lạnh buốt. Xem ra bọn họ đã có
một hệ thống quy củ, những đứa trẻ này e rằng
không chỉ ở một ngôi làng mà thậm chí còn có thể
ở rất nhiều những ngôi làng khác nữa.
Sau khi cúp điện thoại, tôi quay trở lại phòng
của Tuệ Minh, con bé vừa mới tỉnh dậy, có lẽ do
đã lâu không gặp lại bạn bè nên con bé nói
chuyện với Khả Hân rất nhiều. Lâm Uyên vẫn
đang nghiên cứu các dự án, mặc dù phần lớn
công việc của công ty được giao cho Trần Húc
Diệu, nhưng dù sao thì anh ta vẫn còn trẻ, chưa có
nhiều kinh nghiệm, vẫn cân thêm sự hướng dẫn từ
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5