Mục lục
Tổng tài, phu nhân có thai rồi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 406




*Chương có nội dung hình ảnh









Chương 406: Vẫn là gừng càng già càng cay (8)



Sắc mặt cô ta tái nhợt, xem ra là đã nhớ ra rồi.



Cô ta không nói, vậy tôi nói: “Trước đây, gân như



tất cả đồ của anh ấy đều là hai màu đen và trắng.



Nhà, xe, quần áo, thậm chí cả đồ lót của anh ấy



đều là màu đen”



“Nhưng ba năm trước, biệt thự ở Giang Ninh



đã được tôi sửa sang lại. Cô nói là anh ấy trang trí



theo sở thích của cô. Căn biệt thự đó chỉ thuần



hai màu trắng đen, cô sống ở đó không thấy chán



à? Cô xem, căn nhà hiện giờ này, vừa ấm áp vừa



thoáng mát. Đây mới là nhà. Tôi trở vê từ Hoàng



An, anh ấy ôm tôi, lẩm bẩm nói trong thời gian bốn



năm tôi không có ở đây, anh ấy đều sống ở nơi



này. Bởi vì nơi này có mùi vị của tôi, chỉ có hít thở



hơi thở của tôi thì anh ấy mới có thể ngủ được”



“Thẩm Xuân Hinh, cô là đồ không biết xấu



hổ!” Cô ta nói, hai mắt đỏ hoe.



Tôi buồn cười: “Thế này đã là không biết xấu



hổ rồi sao?” Tôi chỉ vê hướng nhà bếp, cười nhạt:



“Cô biết ánh mắt lúc anh ấy nấu cơm mà liên tục



quay đầu nhìn tôi chứa đựng bao nhiêu sự dịu



dàng không? Cô biết lúc anh ấy ôm tôi đợi nồi



cháo nóng đã nói những lời yêu thương gì bên tai



tôi không?”



Vẻ mặt của cô ta có chút chịu không nổi rồi,



sắc mặt tái nhợt kèm ánh mắt hung dữ.



Hai tay nắm chặt thành nắm đấm: “Thẩm



Xuân Hinh, sao cô có thể không biết xấu hổ như



vậy?”



Tôi buồn cười, tóm lấy tay cô ta, kéo cô ta lên



phòng ngủ tầng hai, chỉ vào chiếc chăn đang trải



ngay ngắn trên giường, nói: “Không biết xấu hổ?



Cái gì gọi là không biết xấu hố? Cô quấy râầy nhiều



năm như vậy, năm lần bảy lượt tính kế thử thách



giới hạn của tôi, những thứ này có tính là không



biết xấu hổ không? Cô nhìn cho kỹ nơi này đi.



Chiếc giường này là nơi mà tôi và anh ấy ôm nhau



ngủ hằng đêm. Trên chiếc giường này, tôi từng



nhìn thấy tình cảm dịu dàng của anh ấy. Lúc tình



cảm của anh ấy nồng đậm, nằm bò trên người tôi,



nói với tôi, hận không thể chết trên người tôi.”



Lời này quá mức trắng trợn. Cô ta tức giận rôi,



vung tay muốn đánh tôi, bị tôi ngăn lại, tôi cưỡng



ép bắt cô ta nhìn mọi thứ ở nơi này, chỉ vào phòng



để quần áo, nói: “Cô nhìn tất cả quần áo, trang



sức trong phòng để quần áo đi. Những thứ này



đều là anh ấy tự mình chọn cho tôi. Để có thể



khiến tôi vui vẻ, anh ấy có thể đầu tư vào mấy



trăm cửa hàng trang sức chỉ trong một lần,



chuyển hàng triệu bộ trang sức về để tôi xem tôi



thích cái nào. Anh ấy có từng làm như vậy vì cô



chưa? Chưa từng, phải không?”



Nhìn cô ta cố giấu đi sự tức giận và cảm xúc



gần như sụp đổ, tôi cười lạnh.



Tôi vung tay ném cô ta lên giường, cười lạnh:



“Cô nằm trên đó mà nghĩ xem, rốt cuộc Phó



Thăng Nam đã từng làm gì cho cô? Anh ấy đối với



cô, rốt cuộc có bao nhiêu tình cảm trong đó.”





Xem ảnh 1
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 2
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 3
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com





Xem ảnh 4
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 5
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 6
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK