Mục lục
Tổng tài, phu nhân có thai rồi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 393




*Chương có nội dung hình ảnh









Chương 393: Người biết đau không chỉ là em (6)



Tôi ngửa đầu nhìn qua khuôn mặt của anh,



bình tĩnh và chăm chú: “Em yêu anh, Phó Thắng



Nam.”



Anh cười, giống như ánh nắng chói chang của



ngày nắng tháng tư: “Anh cũng yêu em”



Đây là lân đầu tiên, chúng tôi nói ra ra lời từ



sâu thẳm trong trái tim của nhau.



Anh nói: “Cảm ơn eml”



Tôi giật mình: “Cảm ơn em vì cái gì?”



Cảm ơn em vì nguyện ý yêu anh, cảm ơn em vì



đã nguyện ý trở vê.



Mùa đông ở thủ đô dài đằng đẵng, từ tháng



mười một đã bắt đầu, sau đó kéo dài sang tận hai



ba tháng của năm sau.



Tuệ Minh bị cảm thì kiểu gì buổi sáng rời



giường cũng nhất định không tỉnh táo nổi.



Phó Thắng Nam không có ở đây, trên tủ đầu



giường để lại một tờ giấy: “Trời lạnh, em ra ngoài



nhớ mặc thêm nhiều quần áo, uống nhiều nước



ấm một chút”



Tôi cười yếu ớt, thu lại tờ giấy.



Nhìn khuôn mặt nhỏ của Tuệ Minh đỏ rực,



không tránh khỏi đau lòng, cuối cùng vẫn lấy ra



điện thoại gọi cho Trịnh Tuấn Anh.



“Chào cô, Thẩm Xuân Hinh!” Giọng điệu của



người đàn ông lạnh như băng.



Tôi cũng không thèm để ý, có hơi im lặng một



tí, sau đó mở miệng:



“Bác sĩ Trịnh, anh có thể tới bên Đông Giao



một chút không? Tuệ Minh nóng sốt, người bệnh



ở đây nhiều tôi sợ dễ lây bệnh với nhau”



Đây là cái cớ, nhưng bất kỳ chuyện gì đêu cần



một điểm để dựa vào, nếu không thì mọi chuyện



sẽ giải quyết thế nào đây.



Đầu bên kia điện thoại, Trịnh Tuấn Anh im



lặng một lát, rồi mở miệng nói: “Được!”



Nói xong thì anh ta liền cúp điện thoại.



Khoảng mười phút sau, người liền tới nơi, mở



cửa ra, tôi có hơi không ngờ tới.



“Anh làm việc gần đây sao?” Phải biết rằng,



chỗ anh ta ở tới chỗ này ít nhất cũng bốn mươi



phút, anh ta nhanh chóng tới đây như vậy ngoại



trừ làm việc gần đây thì anh ta không có cách nào



bay tới nhanh như vậy.



Anh ta mím môi, không có trả lời vấn đề của



tôi, chỉ mở miệng hỏi: “Tuệ Minh sao rồi?”



“Còn hơi sốt, nhiệt độ có hơi cao!” Tôi mở



miệng trả lời, rôi nhường đường cho anh ta đi vào.



Trong tay anh ta câm theo cái hòm thuốc,



không thèm đổi giày liền đi vào luôn rồi, tôi nhìn



anh ta thật ra Trịnh Tuấn Anh rất tốt với Tuệ Minh.



Cha con liền tâm, quan hệ máu mủ, làm sao



chặt đứt cho được.





Xem ảnh 1
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 2
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 3
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com





Xem ảnh 4
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 5
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 6
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 7
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Xem ảnh 8
tong tai phu nhan co thai roi truyenhay.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK