*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 512: Thử yêu nhau theo một cách khác (10)
Tôi không biết rằng những lời nói của mình
làm tổn thương anh như thế nào, nhưng ít nhất, nó
có thể ép anh đi.
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng, ảm đạm của anh,
tôi không có chút cảm xúc gì, tôi nói tiếp: "Thật ra
em vốn tưởng rằng vì anh giàu có và đẹp trai, em
có thể bỏ qua những điều trong quá khứ. Thậm
chí, dù em không yêu anh nhưng em cũng có thể
giả vờ rằng em là một người phụ nữ làm mọi thứ
vì anh, không phải sao?"
"Nhưng em thấy rằng việc đôi mặt với anh
thực sự khiến em trở nên tệ hơn, vì vậy em mới
quyết định ra đi. Anh có biết tại sao em lại không
muốn anh xuất hiện vào lúc này không? Vì em đã
gặp được một người đàn ông tốt hơn anh, chính là
Mục Dĩ Thâm, anh biết không? Phó Thăng Nam,
cuộc sống hiện tại của em đang rất tốt, cho nên
em xin anh buông tha cho em, em muốn đi tìm
hạnh phúc của mình!”
Anh đột nhiên khẽ cười, giọng nói trâm xuống,
khuôn mặt thanh tú của anh lạnh lùng đến đáng
sợ, nụ cười trông còn khó coi hơn cả khi khóc.
"Đi tìm hạnh phúc của em?" Anh cười lạnh:
“Em vội vàng muốn được vào nhà anh ta, muốn
được vào nhà họ Mục, muốn tìm một mái nhà
khác thế sao?”
Tôi không chút do dự mà gật đầu: "Con người
vốn sống vì bản thân. Về ngoại hình lẫn điều kiện
tài chính thì Mục Dĩ Thâm đều rất vượt trội. Hơn
nữa, dù biết quá khứ của em nhưng anh ấy chưa
từng để tâm đến, anh ấy hoàn toàn chấp nhận nó.
Anh ấy thật sự là một người rất tốt!”
Ánh mắt anh nhìn tôi một hồi lâu như thể
muốn nhìn thấy một cảm xúc nào khác từ tôi,
nhưng không thể tìm thấy. Một lúc sau, anh cười
chế nhạo: “Được rồi, tốt”
Ba chữ này bị anh nói đến nghiến răng nghiến lợi.
Phó Thắng Nam quay lưng quay người đi vê
hướng nhà xe. Đi được vài bước, anh dừng lại
nhìn tôi và nói: “Thẩm Xuân Hinh, anh hỏi lại lần
nữa, từ nãy đến giờ những gì em nói đều là thật
lòng sao?”
“Đúng vậy, từng lời em nói đều xuất phát từ
tận đáy lòng, tất cả đều là lời nói chân thành của
em”
“Haha!” Anh cười, nụ cười lạnh lùng đến đáng
sợ: “Được rồi, tốt thôi, nếu đã là như vậy thì anh
không cần quan tâm gì nữa”
Tôi sững người tại chỗ, không quay đầu lại
nhìn bóng lưng anh rời đi. Tim tôi lúc nãy như thể
bị một vật gì đó găm vào.
Bà ngoại nói đúng. Cả đời này tôi không nên
lằng nhằng, chuyện gì cũng phải dứt khoát, rõ
ràng. Phải biết giữ, biết buông đúng lúc, nếu
không người khổ cũng ở phần mình.
Nhiều đêm tôi vẫn luôn tự hỏi mình, tại sao tôi
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6