*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 595: Xin hãy yêu tôi chân thành và say đắm (5)
Một lúc sau, tôi nghe thấy giọng nói trâm thấp
của Phó Thắng Nam, “Con bé ngủ rồi, anh cho
con bé vào phòng đã, chờ anh một lúc”
Tôi gật đầu, “Ừ!”
Dứt lời, tôi ngáp một cái, không khỏi có chút
buồn ngủ, năm phút sau, giọng nói trâm thấp của
Phó Thắng Nam truyền đến từ đầu dây bên kia,
“Hôm nay có mệt không?”
Tôi gật đầu đáp, “Có hơi hơi!” Tôi bận rộn từ
sáng đến tối, bây giờ vừa mệt, vừa buồn ngủ.
“Em tắm rửa sạch sẽ chưa?”
Tôi nhắm mắt, gật đầu mà không cần suy
nghĩ, “Rồi!”
Không hiểu sao tự nhiên nghĩ đến chuyện của
Âu Dương Noãn và Mục Dĩ Thâm, liền hỏi, “Phó
Thăng Nam, anh nghĩ đàn ông vì sao lại không
được?”
Sau khi hít một hơi thật sâu, đầu dây bên kia
im lặng một lúc, mới nói: “Không được?”
Nghe giọng như thế này, tôi đoán được anh
đang nghĩ điều mà tôi đang nghĩ, liền kể: “Chuyện
là như này, Mục Dĩ Thâm và Âu Dương Noãn có
quan hệ, nhưng Dĩ Thâm hình như có trở ngại,
phỏng chừng không được. Anh nghĩ đôi đấy nên
làm gì?”
Suy cho cùng, vẫn là đàn ông hiểu đàn ông
nhất!
Anh cười nhạt, “Chuyện của người khác, anh
không quản nhiều như vậy được, không nghĩ nữa,
ngủ sớm đi!”
Tôi cong môi, bất mãn nói: “Anh thật nhàm
chán!”
Người ở đầu dây bên kia khẽ cười, “Ngày mai
anh đến thành phố A, em muốn ăn gì?”
Tôi gân như thốt lên, “Thịt nướng Hàn Quốc,
nếu không phải là đồ ăn Nhật Bản”
Chủ yếu là vì đêm qua Âu Dương Noãn không
ngừng nói về nó, nên tôi tự nhiên cũng có hứng
thú.
Anh nói nhỏ qua điện thoại, “Được rồi, nghỉ
ngơi sớm đi. Nhớ đóng cửa cẩn thận”
Không thích anh lại gà mẹ, tôi đáp cụt ngủn:
“Được rồi, em biết tôi, anh cũng đi ngủ sớm đi,
ngày mai gặp!”
Cúp điện thoại, tôi đứng dậy khóa cửa, tắm
rửa một chút, có lẽ do ban ngày đi làm quá mệt
mỏi, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Tháng chín ở thành phố A, trời vẫn nắng, lá
trên phố còn xanh.
Sau một giấc ngủ thỏa mãn, tôi trở nên thư
thái.
Buổi sáng, tôi nhanh chóng hoàn thành việc
lắp đặt ở tầng 1, buổi chiều không phát sinh
chuyện gì lớn, vì vậy mọi người chỉ trở vê khách
sạn để tham gia cuộc họp nhỏ.
Bởi vì nhân sự của Phó Thiên và Thuận Phát
thời gian tới sẽ bị chia ra để hoàn thành những
công việc mà công ty giao phó, nên việc xây dựng
căn cứ có thể coi là tạm hoàn thành. Công việc
chủ yếu bây giờ làm giám sát, tương đối nhàn.
Ra khỏi khách sạn, tôi và Chu Nhiên An lo
lắng vê công việc tiếp theo. Mặc dù xét theo một
số khía cạnh, tôi với cô không muốn gặp nhau,
nhưng về công việc, cô ấy là một cộng sự tuyệt
vời.
Thấy cô ấy đột nhiên ngừng nói, trên mặt chợt
nở một nụ cười, không phải là kiểu khách sáo, mà
giống như gặp được chuyện mình thích, nên nụ
cười cũng xuất phát từ tim.
Tôi sửng sốt, nhìn theo ánh mắt cô và thấy
người đàn ông đi Bentley màu đen ở lối vào khách
sạn. Trong bộ vest chỉnh tề, cử chỉ của anh ta
thoát ra khí chất cao quý.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5