*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 490: Thủ đoạn đẫm máu (11)
Cùng anh ta đi ra khỏi phòng, lúc xuống tầng,
dưới ánh đèn lờ mờ, nhìn thấy thân hình cao to,
mạnh mẽ, dữ tợn của Danwei đang đứng ở trong
phòng khách, mắt nhìn chúng tôi chằm chằm.
Tôi dừng bước chân, phản ứng theo bản năng
liên mở miệng nói: “Danweil”
“Đi thôi!” Mục Dĩ Thâm chỉ liếc nhìn anh ta
một cái, rồi mở miệng nói, sau đó kéo tôi đi ra
ngoài.
Tôi vốn cho rằng Danwei sẽ cản lại, nhưng
không ngờ răng, anh ta chỉ đứng ở đó nhìn tôi rời
đi.
Tôi chân chừ một chút, vẫn là ngoảnh đầu lại,
mở miệng nói với anh ta một câu.
“Cảm ơn!”
Anh ta không nói gì, chỉ hờ hững, lạnh nhạt
liếc mắt nhìn Mục Dĩ Thâm một cái.
Từ trong biệt thự đi ra liên nhìn thấy ba chiếc
xe ô tô con màu đen, chúng tôi đang bước lên xe
thì bỗng nghe thấy tiếng vũ khí từ phía rừng cao
su truyền đến.
Mục Dĩ Thâm đẩy tôi vào trong xe, nhìn tài xế
nói: “Chở cô ấy đi trước!”
Có lẽ là anh Bảo đã trở lại rôi, trong lúc nhất
thời tôi có chút hoảng loạn, nhìn về phía Mục Dĩ
Thâm, không biết nên nói gì, chỉ đành nói một câu.
“Chú ý an toàn!”
Anh ta nhìn tôi, hơi sững sờ một chút, rồi gật
đầu!
Xe không đi theo hướng có rừng cao su mà là
đi vào trong rừng núi phía sau biệt thự.
Xe đã lái đi được một đoạn xa, ngược với
hướng xe đi, xa xa ở phía sau truyền đến tiếng vũ
khí và tiếng sấm sét, trời sắp mưa rồi.
Đường núi gập ghềnh, khúc khuỷu, dọc đường
đi, tôi bị xóc nảy, nghiêng ngả, làm cho đầu váng
mắt hoa, xây xẩm mặt mày, dạ dày thì quay
cuồng, nôn khan những mấy lần.
Dường như vẫn đang còn nghe thấy tiếng vũ
khí ở phía sau, đối phương hoàn toàn không có ý
muốn từ bỏ, đi vào trong rừng núi, xe chạy đến
một bãi đất trống ở phía trước.
Là sân bay, máy bay trực thăng!
Tôi sửng sốt, xe dừng lại, tài xế ngôi ở phía
trước nói: “Xuống xe !”
Sau đó gần như là không đợi tôi kịp phản
ứng, anh ta liền nhanh chóng nhảy xuống xe, rôi
kéo tôi xuống xe một cách thô bạo.
Trong mấy chiếc xe ở đằng trước là mấy
người Âu Dương Noãn, bọn họ cũng bị lôi xuống
xe giống như tôi.
“Khẩn trương lên máy bay! Nhanh lên!” Người
đàn ông đứng ở cửa lên máy bay hô to.
Tôi vô thức quay đầu lại nhìn vê phía biệt thự,
đã không thể nhìn thấy được nữa, chỉ có khói mù
dày đặc đang bốc lên ở trong không trung.
Mấy người Âu Dương Noãn được đỡ lên máy
bay, tôi không khỏi có chút nghi hoặc, nhưng
trong lúc nhất thời lại không thể nghĩ ra được có
điểm đáng nghi gì.
Đi vào trong khoang máy bay, nhìn thấy sắc
mặt của Âu Dương Noãn có chút tái nhợt, phờ
phạc, tôi không khỏi đi đến chỗ của cô ấy hỏi.
“Âu Dương Noãn, cô làm sao vậy?”
Cô ấy yếu ớt mở mắt ra nhìn tôi, mở miệng
muốn nói, nhưng bởi vì có liên quan đến cổ họng
nên nhất thời không thể nói ra được.
Người đàn ông đứng ở bên cạnh mở miệng
nói: “Ngồi lại chỗ của mình đi, không được di
chuyển lung tung, trực thăng sắp cất cánh rồi”
“Còn Mục Dĩ Thâm?” Tôi ngoảnh đầu lại nhìn
anh ta, nghi hoặc hỏi.
Người đàn ông ngừng một chút rồi nói: “Anh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6
Xem ảnh 7
Xem ảnh 8