*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 542: Hoàn toàn chọc giận Phó Thắng Nam (9)
Cụ ông sửng sốt, nhìn anh nói: "Con cũng đã
sinh rồi, làm sao mà hai vợ chồng này vẫn nói
chuyện không đồng nhất với nhau vậy?"
Chu Nhiên An có chút lúng túng nói: " Ông Âu
Dương, đứa nhỏ kia không phải...
"Mọi người ăn đi, hôm nay đã vất vả cả ngày
rôi, ăn xong thì trở vê nghỉ ngơi sớm một chút đi!"
Trân Văn Nghĩa mở miệng, rõ ràng mục đích chính
là muốn ngăn cản Chu Nhiên An ở đây nói hươu
nói vượn.
Chu Nhiên An sắc mặt không tốt lắm, hơi hơi
run sợ một chút, cụ ông còn muốn hỏi cái gì,
nhưng bị Phó Thắng Nam cướp lời chuyển đề tài.
Cứ như vậy, mọi người đều đã bình tĩnh lại,
cùng nhau cơm xong bữa cơm, tất cả mọi người
đều có việc cần phải làm của riêng mình.
Lúc Âu Dương Noãn tới, chúng tôi đang ở
khách sạn đón Âu Dương Cơ về.
Cô ấy từ phía xa chạy đến, nhưng từ ở rất xa
đã nghe thấy giọng nói của cô, "Ông nội!"
Âu Dương Cơ nghe được âm thanh này, nâng
mi mắt nhìn về phía phát ra âm thanh, liên nhìn
thấy cháu gái của mình, vui vẻ đến mức đưa tay
lên vuốt râu: "Cô nhóc con này, sao lại chạy đến
tận đây vậy.
Âu Dương Noãn kéo Âu Dương Cơ nói: "Cháu
có hẹn gặp bạn ở đây, ông tới đây để gặp lại bạn
cũ ạ?
Cụ ông cười cười, nhìn Phó Thắng Nam nói:
"Bạn cũ đã không còn nữa rồi, người này chính là
cháu đích tôn của ông Phó đó, cậu ấy tên Phó
Thắng Nam, hai đứa làm quen với nhau đi, bên
cạnh đây là cô An, là vợ của Phó Thắng Nam, về
sau cháu phải đổi cách xưng hô đi, gọi là anh và
chị dâu nghe chưa.
Âu Dương Noãn sửng sốt, quay đầu lại nhìn
tôi, khóe miệng khéo léo gọi: “Chị dâu?”
Tôi cũng chỉ cười cười, không nói gì cả.
Cô ấy ngẩng mặt nhìn Phó Thắng Nam, kỳ
quái nói: “Anh là anh Nam đúng không, sao hôn
may anh lại thay một người chị dâu khác cho em
rôi vậy?"
"Con bé này, cả ngày đều ăn nói linh tinh cái gì
vậy, không được vô lễ như vậy đâu!" Âu Dương Cơ
trừng mắt nhìn Âu Dương Noãn đánh cô một cái,
sau đó mở miệng nói.
Âu Dương Noãn bị làm cho đau, nhưng vì
cũng không muốn làm rõ chuyện này, cũng không
muốn sinh sự, nên sau khi cùng cụ ông hàn huyên
một lúc, liền bảo Thẩm Lý Minh đưa cụ ông đi trở
vê.
Sau khi thấy cụ ông đã đi xa, cô nhìn Phó
Thăng Nam và Chu Nhiên An nhíu mày: “Từ khi
nào lưu hành chuyện giữa ông chủ và nhân viên ở
bên nhau như thế này vậy? Lại còn một bước lên
thẳng làm chính thất nữa, các người cũng thật là
quang minh chính đại al"
Nói xong, cô ấy quay đầu lại liếc nhìn tôi một
cái, tức giận nói: "Ông nội của mình không biết,
không lẽ cậu không biết đường mà giải thích cho
ông sao.
Tôi cười yếu ớt, lôi kéo cô ấy nói: "Được rồi,
đừng làm rắc rối chuyện này thêm nữa, hai người
đã ăn gì chưa?”
Bên kia vẫn còn cả một đoàn người đang đợi
nữa.
Cô ấy lắc đầu, mở miệng nói: "Không phải
mình đang chuẩn bị đến khách sạn hay sao?"
Tôi gật đầu, để cô ấy và những người khác tới
khách sạn dùng cơm trước.
Sau khi hoàn thành xong công việc của hôm
nay tôi mới đi tìm Âu Dương Noãn, bởi vì muốn đi
đồng cỏ Ban Mai, cho nên tất cả mọi người có có
chút mong đợi.
Sau khi ăn xong thì cũng đã tám giờ tối, chỉ sợ
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6
Xem ảnh 7