Nguỵ Tòng Linh nhíu mày, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng phản ứng này của sát thủ rõ ràng có gì đó không thích hợp. Cô không thể nhìn thấu được sát thủ, nhưng chỉ cần nhìn vào dáng vẻ của hắn là đã biết cho dù bây giờ có hỏi cũng không thể hỏi ra được gì. Cô cũng không lãng phí thời gian, gọi đồng nghiệp bên ngoài đi vào, cùng tháo còng tay và xiềng chân của Trần Lạc ra, áp giải hắn rời khỏi phòng thẩm vấn. “Hãy để tôi lợi dụng cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.