• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguỵ Tòng Linh hơi gật đầu, sắc mặt của cô trở nên nghiêm túc nói: “Điều phiền phức nhất bây giờ chính là hiện tại trong tay Trần Lạc đang có súng, những viên đạn lấy từ trong cơ thể Hà Tường ra, cũng giống với loại đạn được chế tạo từ hang ổ của Thái Hạo Minh.”

Sắc mặt của những người có mặt ở đây lại đồng loạt biến đổi, năng lực chiến đấu giáp lá cà của Trần Lạc đã mạnh mẽ như vậy, bây giờ đã đoạt được súng, hệ số nguy hiểm trực tiếp tăng lên.

Cục trưởng Lý cũng đã nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, ông nhìn mọi người xung quanh với sắc mặt nghiêm túc: “Sau khi trong các hành động truy bắt, tất cả mọi người đều sẽ được trang bị súng.”

“Vâng ạ.”

“Hiện giờ sức ảnh hưởng của chuyện này càng ngày càng lớn, không vì thành phố mà ngay cả trên tỉnh cũng đã bắt đầu để ý rồi. Mặc dù hôm nay đã phá được ba vụ án lớn, nhưng nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta vẫn là Trần Lạc, không cần biết cậu ta là người đa nhân cách hay đang hợp tác với người nào đó, chúng ta nhất định phải bắt về quy án trong thời gian quy định.”

“Vâng.”

“Tòng Linh, cô có phương án bắt giữ nào không?”

Nguỵ Tòng Linh nhanh chóng gật đầu: “Đầu tiên, chúng ta phải ngăn chặn những con đường nhập cư trái phép, tuyệt đối không thể để cậu ấy chạy trốn ra nước ngoài. Tiếp theo, rõ ràng Trần Lạc đang nhắm mục đích về hội Triều Nam, bây giờ chúng ta vừa có thể đuổi bắt cậu ấy vừa phái người nhìn chằm chằm vào những địa bàn của hội Triều Nam, nói không chừng sẽ có những thu hoạch bất ngờ. Cuối cùng tôi cảm thấy vẫn nên xuống tay từ chỗ cha mẹ của Trần Lạc, không cần biết cậu ta có đa nhân cách không, Trần Lạc chắc chắn sẽ còn liên lạc với cha mẹ, chúng ta tiếp tục sắp xếp người nhìn chằm chằm vào bên cạnh hai vợ chồng Trần Đông Hưng.”

Cục trưởng Lý gật đầu: “Đi chấp hành đi.”

“Vâng!”

Lúc này Trần Lạc vẫn không hề hay biết rằng dưới sự tưởng tượng và suy luận của Nguỵ Tòng Linh, cảnh sát đã hợp lý hoá toàn bộ những chuyện hắn làm.

Bây giờ hắn đang chìm vào một giấc ngủ thật sâu, mơ một giấc mơ thật dài thật dài.

Trong mơ, đêm hôm đó Le Toa đến tìm hắn, nhưng cô ta chưa chết mà ngày hôm sau đã lên tàu đến Giang Thành.

Kể từ ngày hôm đó, mối liên kết giữa hai người bọn họ đã thân thiết hơn một chút.

Nhưng hầu hết thời gian, cô ta vẫn xin tiền hắn, Trần Lạc bắt đầu thu không đủ chi, thẻ tín dụng càng ngày càng nhiều, cuối cùng biến thành nô lệ của những chiếc thẻ.

Mỗi ngày sau khi mở mắt ra, Trần Lạc đều nghĩ ngay đến kỳ hạn thanh toán hoá đơn của thẻ tín dụng, lấy tiền đâu ra để trả bây giờ.

Trong khi Lê Toa lại thường xuyên “vay tiền” hắn, Trần Lạc chỉ có thể nghiến răng mượn tiền của bạn học, nhưng kết quả vẫn không đủ, cuối cùng nhân duyên cắt đứt.

Cuối cùng Trần Lạc thực sự không còn con đường nào khác, lại phát hiện ra các khoản vay nhỏ có thể sử dụng để vay tiền, nhưng không ngờ lại gặp phải một hình thức cho vay nặng lãi, càng vay lãi suất càng cao.

Sau khi mắc phải một khoản nợ lớn, toàn bộ số tiền mồ hôi nước mắt mà cha mẹ Trần Lạc kiếm được sử dụng để trả nợ cho Trần Lạc.

Cũng chính vì nguyên nhân này, cha mẹ trong một đêm già đi rất nhiều, trong mắt cũng không thể nhìn thấy ánh sáng.

Cho nên mẹ hắn, Lý Lam Nguyệt bị bệnh nặng cũng không có tiền khám chữa bệnh, trực tiếp biến thành xơ gan.

Trần Lạc đi khắp nơi vay tiền người thân bạn bè nhưng kết quả nếu không phải là gặp những ánh mắt xem thường thì cũng là bố thí cho mấy chục đồng tiền giống như một kẻ ăn xin.

Trong lúc tuyệt vọng, đau đớn và rơi vào đường cùng, Trần Lạc chỉ có thể tìm đến người đã cho hắn vay nặng lãi trước đây.

Vốn dĩ hắn muốn vay tiền, nhưng không ngờ sau khi biết được hoàn cảnh gia đình của hắn, đối phương lại trực tiếp tỏ vẻ không muốn cho mượn, bởi vì hắn không có năng lực trả nợ.

Ngay khi Trần Lạc đang bất lực đến cực điểm thì người cho vay nặng lãi kia lại nói có một cách để kiếm tiền, hỏi hắn có muốn làm không?

Lúc đó Trần Lạc đang muốn chữa bệnh cho mẹ, gần như không chút nghĩ ngợi mà đồng ý.

Người cho vay nặng lãi kia nói rằng trong Bằng Thành cho một trận đấu võ sĩ ngầm, chỉ cần đánh thắng một trận thì sẽ được trả ít nhất mười ngàn tệ.

Trong ngày hôm đó, Trần Lạc đã đi theo người nọ đến nơi tổ chức võ sĩ ngầm, những chỗ như thế này ngoại trừ không thể sử dụng vũ khí ra thì không có bất cứ quy tắc hạn chế nào.

Bất kể là đá vào bộ phận sinh dục hay móc mắt, chỉ cần có thể hạ gục đối phương thì có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn gì.

Trần Lạc, một người không có bất cứ kinh nghiệm chiến đấu nào, lúc đầu đương nhiên sẽ bị đánh đến mặt mũi bầm dập.

Nhưng dựa vào chấp niệm mạnh mẽ muốn cứu được mẹ mình, Trần Lạc tấn công và cắn xé giống như phát điên, trực tiếp dùng một cú đấm chí mạng để hạ gục đối phương.

Trần Lạc nhận được mười ngàn tệ, nhưng nó vẫn còn cách rất xa số tiền mà mẹ mình cần để chữa bệnh.

Trần Lạc mang theo vết thương đánh thêm mấy trận nữa, mặc dù dựa vào ý chí cường đại, Trần Lạc đã thắng thêm mấy trận nữa, nhưng cuối cùng cơ thể vẫn không thể chịu nổi, hôn mê bất tỉnh ở trong sân tập.

Kết quả, toàn bộ số tiền mà Trần Lạc kiếm được từ việc đánh đấm đều tiêu tốn ở trong bệnh viện.

Khi Trần Lạc nhỷ xuống từ trên giường bệnh và từ chối việc tiếp tục trị liệu, một người đàn ông tên là Hầu Minh xuất hiện ở trong phòng bệnh.

Gã ta nói rằng sau khi xem một số trận đấu của Trần Lạc, gã cảm thấy Trần Lạc rất có tiềm năng nên hỏi hắn xem có bằng lòng chơi lớn hơn nữa không, chỉ cần có thể sống sót là có thể kiếm đủ tiền để cứu mẹ mình.

Lúc ấy Trần Lạc hoàn toàn không còn sự lựa chọn nào khác, lập tức hỏi Hầu Minh rằng đó là cách gì.

Hầu Minh nói với Trần Lạc rằng đó là đi đấu quyền ngầm ở Đông Nam Á, những trận đấu quyền anh ở đó không chỉ tuyệt vời mà khách đánh cuộc cũng chơi rất lớn, thắng một trận ít nhất cũng có năm mươi ngàn tệ.

Để Trần Lạc yên tâm, Hầu Minh tỏ vẻ mình có thể cho Trần Lạc mượn năm mươi ngàn tệ trước để Lý Lam Nguyệt có thể điều trị, sau đó sẽ đi cùng gã ta đến Thái Lan.

Chờ sau này đánh thắng được tiền rồi trả lại cho gã.

Trần Lạc không thể từ chối, sau khi cầm năm mươi ngàn tệ, hắn đã đi theo Hầu Minh đến Thái Lan.

Chỉ là Hầu Minh biết rõ Trần Lạc không thể nào trực tiếp chiến đấu với các cao thủ nên gã ta đã mời các huấn luyện viên chiến đấu như Thái quyền, Triệt Quyền đạo và nhu thuật Brazil để dạy các kỹ năng chiến đấu cho Trần Lạc một khoảng thời gian trước.

Trước đó Hầu Minh cũng đã nói rằng những thứ này đều là đầu tư giai đoạn đầu, sau này khi Trần Lạc kiếm được tiền rồi, hắn sẽ phải hoàn trả những chi phí huấn luyện này.

Năng lực học tập của Trần Lạc vô cùng mạnh mẽ, sau hơn nửa năm cực khổ huấn luyện không biết ngày đêm, ngày nào cũng đối đầu với huấn luyện viên, năng lực chiến đấu của hắn đã tăng vọt.

Sau khi lên sân khấu, Trần Lạc mới biết được tại sao thắng một trận quyền anh ngầm ở đây lại được trả nhiều tiền như vậy, bởi vì mục đích của những trận quyền anh ngầm ở đây không phải là hạ gục đối thủ, mà là giết chết đối thủ.

Thắng mới có thể sống sót, nếu kết quả là thua, chỉ có chết.

Để cứu mẹ cũng như cái mạng nhỏ của mình, Trần Lạc đã bộc phát ra tiềm năng lớn nhất.

Chỉ trong vòng một năm ở bên nước ngoài, Trần Lạc đã thắng liên tục 24 trận, trở thành một huyền thoại trong giới quyền anh ngầm ở Đông Nam Á, mà sức chiến đấu của hắn cũng được nâng cao hơn rất nhiều giữa ranh giới sự sống và cái chết.

Nhưng những trận chiến sinh tử như thế này cũng tạo thành tổn thương rất lớn đối với cơ thể, Trần Lạc mặc dù kiếm được hơn một triệu tệ, tuy nhiên chi phí chữa trị cơ thể lại tiêu tốn hơn một nửa.

Sau khi trả lại tiền cho Hầu Minh và chi phí huấn luyện viên, số tiền còn lại trên người Trần Lạc vừa đủ để cho mẹ chữa bệnh.

Lúc đầu, Trần Lạc vẫn muôn tiếp tục lăn lộn ở trong giới quyền anh ngầm này, nhưng Hầu Minh bỗng nhiên nói với Trần Lạc rằng, trên thực tế gã ta là một thành viên của tổ chức sát thủ “Hắc Ám Chi Mâu, tìm đến Trần Lạc thực sự là để lựa chọn cho tổ chức một sát thủ đủ tư cách.

Giới quyền anh ngầm ở Đông Nam Á thực chất chỉ là cuộc khảo nghiệm đối với Trần Lạc, nếu có thể sống sót thành công, gã ta sẽ chính thức chiêu mộ hắn.

Nếu Trần Lạc gia nhập vào Hắc Ám Chi Mâu, thù lao thấp nhất khi hoàn thành một nhiệm vụ sẽ là một triệu tệ.

Thực ra Trần Lạc hiểu rất rõ, trong khoảnh khắc đặt chân đến Thái Lan kia, số mệnh của hắn đã hoàn toàn thay đổi.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã giết hơn hai mươi người không quen biết sau những trận đấu, nên cũng không có bất cứ gánh nặng tâm lý nào đối với việc làm sát thủ.

Hơn nữa Hầu Minh biết rất rõ bối cảnh gia đình của hắn, nếu hắn từ chối, chỉ sợ đến lúc đó không chỉ hắn phải chết mà ngay cả cha mẹ cũng bị chôn cùng theo.

Trên thực tế, ngay từ đầu Trần Lạc đã không muốn từ chối, bởi vì hắn không thể tìm được công việc nào kiếm tiền nhanh hơn công việc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK