Nhìn một loạt hành động này, Trần Lạc lập tức nhận ra.
“Đây là nhà của Diêu An Phúc?”
“Nếu không cậu cho rằng tại sao Hà Tường lại mua nhà ở chỗ này chứ.”
Sau khi gửi email xong, Trần Lạc phiên bản sát thủ đứng dậy lục lọi trong căn nhà một lúc, chẳng bao lâu sau đã đi vào trong phòng ngủ, giấu sổ sách bên dưới nệm giường.
“Hà Tường đã cho người lắp đặt máy nghe lén ở chỗ này rồi, thiết bị nghe lén nằm ngay trên lầu, gã ta muốn bắt được nhược điểm của Diêu An Phúc, hoặc là uy hiếp đối phương, hoặc là bán đứng đối phương.”
Lúc nói đến đây, Trần Lạc phiên bản sát thủ đã đẩy cửa nhà Diêu An Phúc ra, lại trở về phòng 1002 một lần nữa.
Trần Lạc nghe vậy nhất thời không nói nên lời, giữa các thành viên trong bang phái này đã tranh đấu lục đục với nhau đến mức trực tiếp mua nhà ở trên lầu đối thủ, còn dùng thiết bị nghe lén để tiến hành nghe lén.
“Hà Tường đã nghe lén Diêu An Phúc nhiều năm trời, phát hiện mặc dù gã ta rất trung thành với Lý Thành Bân nhưng lại rất giỏi trong viện kiếm lời đút túi riêng ở trong quá trình làm việc, những năm gần đây, thông qua việc làm giả sổ sách, Diêu An Phúc đã chuyển dời không ít tiền mặt của sóng bạc, một số giấu trong căn hộ ở tầng dưới, một số lại giấu trong nhà người tình.”
“Những chuyện này là do lúc đó Hà Tường muốn bảo vệ tính mạng nên đã nói cho cậu nghe?”
Trần Lạc phiên bản sát thủ hơi gật đầu: “Không tồi, bây giờ đầu óc cậu đã phản ứng rất nhanh. Hà Tường cho rằng chỉ cần đưa tiền là có thể sống sót nên đã nói ra toàn bộ số tiền mà mình có thể nghĩ đến, bao gồm cả tiền trong nhà Diêu An Phúc ở tầng dưới.”
Trần Lạc phát hiện ra mình vẫn còn suy nghĩ quá ít, Trần Lạc phiên bản sát thủ xử lý Hà Tường xong đương nhiên không phải kết thúc kế hoạch, mà là bắt đầu kế hoạch.
“Bây giờ thì sao?”
“Chờ đi.”
Trần Lạc nhíu mày: “Chờ cái gì? Cho dù dựa theo kế hoạch của cậu, Nguỵ Tòng Linh tìm được Diêu An Phúc, Lý Thành Bân cũng biết được chuyện này và gọi Diêu An Phúc lên đối chất, sau đó tìm được cuốn sổ kia ở trong nhà hắn thì kết quả cũng chỉ là Diêu An Phúc bị xử lý, Lý Thành Bân sẽ đổi người phụ trách sòng bạc một lần nữa, hoàn toàn không thể đạt được mục đích làm suy yếu nội bộ hội Triều Nam.”
Sát thủ cười một tiếng, nhàn nhạt mở miệng nói: “Cho nên chúng ta phải cứu được Diêu An Phúc ở thời điểm mấu chốt, để gã ta may mắn thoát khỏi tay Lý Thành Bân, với tình cách của Lý Thành Bân, đương nhiên sẽ không bỏ qua cho Diêu An Phúc, Diêu An Phúc để bảo vệ tính mạng cũng sẽ cá chết lưới rách cùng với Lý Thành Bân.”
Trần Lạc lập tức cảm thấy mình lại bị hành động không thể lường trước được của người này làm cho ngơ ngác, đầu tiên là hãm hại Diêu An Phúc, sau đó lại cứu gã ta, ép buộc gã ta phải phản nghịch, quả thực không khác gì mấy so với việc biến mình thành tội phạm truy nã.
“Diêu An Phúc chỉ là một tên tiểu tốt, có bản lĩnh đối đầu với một lão đại như Lý Thành Bân sao?”
“Mấy năm nay Lý Thành Bân vẫn luôn tránh sau bức mành điều khiển từ xa, cố ý hạ thấp sự tồn tại của mình, mặc dù sẽ tránh bị liên lụy nhưng đồng thời cũng sẽ xuất hiện một số vấn đề khác, đó là rất nhiều tiểu đệ mới gia nhập căn bản không biết Lý Thành Bân, cho dù nghe thấy cái tên Lý Thành Bân, cũng không biết gã ta trông như thế nào. Ngay cả khi Lý Thành Bân đưa ra mệnh lệnh thì cũng là thông qua Diêu An Phúc đi chấp hành, chưa bao giờ lộ diện ở sòng bạc, cậu biết chuyện này sẽ dẫn đến tình huống như thế nào không?”
Trần Lạc tự suy nghĩ một chút, chẳng mấy chốc đã hiểu ra: “Sau một thời gian dài, những tiểu đệ đó sẽ chỉ biết Diêu An Phúc mà không biết Lý Thành Bân.”
“Không sai, bình thường người phát tiền cho bọn họ cũng là Diêu An Phúc, cứ thế, sẽ tạo cho bọn họ ấn tượng rằng Diêu An Phúc mới là lão đại. Chỉ cần Diêu An Phúc không nói với bọn họ rằng người phải đối phó chính là Lý Thành Bân, sau đó ra lệnh cho bọn họ dẫn theo đệ tử đi chém giết Lý Thành Bân và thủ hạ của gã, cậu cảm thấy bọn họ có nghe không?”
Trần Lạc không khỏi bừng tỉnh hiểu ra, đồng thời cũng không thể không bội phục tâm tư đáng sợ của người này, hắn ta thậm chí còn đã lên kế hoạch sau khi cứu Diêu An Phúc sẽ làm như thế nào.
“Bây giờ còn phải xem liệu mọi chuyện có phát triển theo kịch bản mà cậu đã thiết kế không đã.”
“Cho dù không phát triển dựa theo kịch bản của tôi thì cũng không sao cả, trong thiết bị nghe lén của Hà Tường có đoạn ghi âm mà Diêu An Phúc nhắc đến việc tham ô tiền riêng. Đến lúc đó gửi đến cho Lý Thành Bân, Diêu An Phúc cũng chỉ có một con đường chết.”
Được rồi, ngay cả phương án dự phòng người này cũng đã chuẩn bị tốt rồi.
Khi hai người đang nói chuyện với nhau thì Trần Lạc phiên bản sát thủ đã đi đến thư phòng, tìm được một chiếc máy tính ròi nhanh chóng nhập một chuỗi địa chỉ web vào trong trang web.
Chẳng bao lâu sau, toàn bộ giao diện bỗng nhiên thay đổi, biến thành một giao diện màu đen.
Trần Lạc không biết đây là gì, nhưng nhìn thấy phiên bản sát thủ nhanh chóng ấn vào trên đó một cái, sau đó tiến vào một phòng chát đều nói chuyện bằng tiếng Anh.
Lúc này Trần Lạc đã có ký ức của phiên bản sát thủ, tiếng Anh đã sớm không còn là trở ngại nên có thể hiểu được cuộc đối thoại của phiên bản sát thủ.
Chỉ là, mặc dù có thể đọc hiểu được tiếng Anh, nhưng hắn hoàn toàn không hiểu nó có nghĩa là gì.
“Tôi muốn mua k2, m7, zz8 và s21.”
“tp?”
“Ngày mai, Trung Châu, Bằng Thành.”
“200$.”
“Tiền mặt.”
“Ok.”
“Sau khi chuẩn bị hàng hoá xong xuôi, hãy liên lạc vào dãy số này.”
Sau khi gõ xong hàng chữ cuối cùng, phiên bản sát thủ lại nhập một số điện thoại vào trong đó.
Nghe đến đây, Trần Lạc đã hiểu rõ, phiên bản sát thủ lại đang mua sắm thứ gì đó, hơn nữa còn dùng tiếng lóng mà người ngoài không thể nghe hiểu được.
“Đây là thứ gì vậy?”
“Đây nhà cung cứng trang thiết bị cho Hắc Ám Chi Mâu.”
Trần Lạc ngạc nhiên nói: “Thứ này có lẽ chỉ có các thành viên của Hắc Ám Chi Mâu mới có thể mở ra được thôi đúng không? Bây giờ cậu còn có thể sử dụng hệ thống nội bộ của bọn họ?”
“Ai nói?”
Sát thủ nhàn nhạt hỏi ngược lại: “Cậu đã gặp qua nhà bán súng ống đạn dược nào chỉ bán súng ống đạn dược cho một người chưa? Trong kinh doanh quan trọng nhất chính là lợi nhuận, chỉ cần có thể bán được với giá cao, bọn họ có thể bán cho bất cứ người nào, đương nhiên tiền đề là người mua vũ khí nhất định phải an toàn. Những người có thể biết được trang web này, đồng thời còn biết ký hiệu giao dịch và tên gọi của từng loại vũ khí, bọn họ đương nhiên biết là người trong ngành.”
“Nhưng chẳng phải cậu đã có hai khẩu súng rồi sao, cậu còn muốn mua vũ khí gì nữa?”
“Súng bắn tỉa.”
Trần Lạc sửng sốt một chút, lại nhớ đến trong những bộ phim truyền hình trên tv, một sát thủ nếu không sử dụng súng ngắm thì hình như không giống cao thủ lắm.
“Những thứ như thế này còn có thể vận chuyển vào trong nước sao?”
“Cậu đúng là ngây thơ, cậu cho rằng có tiền có thể xui ma khiến quỷ chỉ là câu nói suông thôi sao? Thế lực sau lưng nhà cung cấp trang thiết bị này vô cùng khổng lồ, ngay cả các tầng lớp cao cấp của Hắc Ám Chi Mâu cũng không biết chi tiết thực sự của bọn họ. Ngoại trừ hạt nhân và vũ khí mang tính huỷ diệt hàng loạt ra, chỉ cần cậu cung cấp cho bọn họ đủ tiền, cho dù là trang trang thiết bị tiên tiến nhất do quân đội đang nghiên cứu phát minh ra, bọn họ cũng có thể làm được, hơn nữa còn dùng rất nhiều cách đưa đồ vào tay cậu.”
Phiên bản sát thủ nhẹ nhàng bâng quơ tiếp tục nói: “Cho dù thực sự không thể vận chuyển vào được thì cũng có thể học theo cách của Thái Hạo Minh, sử dụng máy chế tạo súng để sản xuất ra tất cả các linh kiện ở trong nước, sau đó vận chuyển chúng theo từng nhóm, sau khi chuyển đến điểm đến lại lắp ráp, chẳng phải là được sao?”
Tam Quan của Trần Lạc lại được thay đổi một lần nữa, dựa theo quỹ đạo sinh hoạt trước kia của hắn, có lẽ cả đời này cũng không thể tiếp xúc được với thế giới như vậy.
“Cậu đã ba ngày không tắm rửa rồi, cơ thể thối lắm, bây giờ đi tắm rửa một cái rồi chờ đợi tin tức của Nguỵ Tòng Linh.”
Trần Lạc hơi sửng sốt, thực sự ngửi thấy một mùi lạ phát ra từ trên người hắn.