• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sát thủ bỗng nhiên bật cười: “Chẳng phải cậu cũng đã lợi dụng người công cụ Nguỵ Tòng Linh này rất tốt sao?”

Trần Lạc ngẩn ra một chút, sau đó cũng không nhịn được cười khổ.

Thực ra Trần Lạc vẫn rất thưởng thức con người Nguỵ Tòng Linh, chỉ là dưới sự ảnh hưởng của sát thủ, hắn gần như theo phản xạ có điều kiện coi cô như một quân cờ có giá trị lợi dụng.

“Có thể tiết lộ tin tức cho Nguỵ Tòng Linh, nhưng phải sau đêm nay, trước tiên phải để cho Lý Thành Bân nhấm nháp thêm cảm giác đau khổ một chút.”

Trần Lạc cầm điện thoại di động lên nhìn thời gian: “Chỉ còn hai tiếng đồng hồ nữa là bắt đầu rồi, có thể xuất phát.”

“Đi thôi!”

Sát thủ lập tức xoay người rời khỏi toà nhà bị bỏ hoang, cũng không thèm liếc mắt nhìn Hoàng Tử Thành một cái, mà nhanh chóng xuống lầu lái xe rời đi.

“Chào mọi người, buổi sáng tốt lành, hoan nghênh các quý khán giả lắng nghe chuyên mục “Tiếng nói Bằng Thành” của đài Phát thanh và Truyền hình Bằng Thành, tôi là người dẫn chương trình Uý Uý, vị khách quý mà chúng tôi mời đến ngày hôm nay chính là cô Nguỵ Tòng Linh từ phân cục Đông Dương. Cô ấy sẽ trả lời câu hỏi mà hiện tại rất nhiều quý thính giả quan tâm nhất, đó chính là diễn biến mới nhất của vụ án tội phạm giết người Trần Lạc.”

“Chào mọi người, tôi là Nguỵ Tòng Linh.”

Trong giọng nói của Nguỵ Tòng Linh không có nhiều cảm xúc, thậm chí còn lộ ra một chút bất đắc dĩ.

Nguỵ Tòng Linh vốn dĩ không muốn tham gia vào những chương trình như thế này, chuyện này quả thực là lãng phí thời gian của cô ấy, còn chậm trễ không ít chuyện.

Nhưng người trong cục nói rằng Trần Lạc vẫn chưa bị bắt, bên phía cảnh sát đang phải chịu áp lực rất lớn.

Thân là người chịu trách nhiệm vụ án của Trần Lạc, Nguỵ Tòng Linh phải tham gia vào chương trình và giải đáp một số nghi vấn của người nghe, để bọn họ biết rằng cảnh sát đang cố gắng hết sức tiến hành đuổi bắt, điều này sẽ giúp giảm bớt áp lực dư luận.

Nguỵ Tòng Linh không còn cách nào khác, biết đây là nhiệm vụ chính trị, chỉ có thể phục vị mệnh lệnh tham gia vào chương trình này.

“Đội trưởng Nguỵ, tôi biết không thể tiết lộ thông tin cụ thể về vụ án, nhưng bây giờ có lẽ mọi người đang rất quan tâm đến một vấn đề. Đó là đã một tuần trôi qua, rốt cuộc lúc nào cảnh sát mới có thể bắt được tên Trần Lạc kia?”

Các chương trình phát thanh radio đã có xu hướng giảm trong năm 2012, bây giờ khán giả chủ yếu của đài phát thành phần lớn là tài xế taxi và một số tài xế lái xe đường dài.

Hơn nữa ngoại trừ người già, cũng có rất ít gia đình còn sở hữu radio.

Bây giờ không ít điện thoại thông minh đã có chức năng radio, nhưng cũng gần như không có người dùng.

Điều này khiến “Tiếng nói Bằng Thành” mặc dù là chuyên mục chính của đài phát thanh Bằng Thành, nhưng số lượng người nghe cũng không nhiều lắm.

Lúc này, người đang nghe chương trình, ngoại trừ tài xế taxi và các hành khách trên đó ra, thì cũng chỉ có một số khán giả nhàm chán đang lái xe riêng.

“Mong mọi người yên tâm, cục cảnh sát thành phố đang rất coi trọng vụ án này, đã điều động một lượng lớn sức người sức của, tiến hành đuổi bắt tội phạm. Trước mắt, chúng tôi đã tiến hành kiểm soát chặt chẽ ở sân bay, ga tàu hoả, bến cảng và bến xe, đồng thời trấn áp mạnh tay đối với những tổ chức nhập cư trái phép, đầu tiên đảm bảo đối tượng không thể nào rời khỏi Bằng Thành. Ngoài ra, chúng tôi đã từng bước từng bước thu hẹp phạm vi truy lùng và bắt giữ tội phạm thông qua phạm vi nghi phạm thường lui tới, tin rằng có thể nhanh chóng bắt được tội phạm về quy án.”

Sau khi Nguỵ Tòng Linh nói xong, gần như các khán giả đều khịt mũi khinh thường.

“Thật mất mặt mà!”

“Đã truy nã toàn thành phố lâu như vậy, nhưng bọn họ vẫn chưa bắt được người, quả thực là vô dụng!”

“Nghe nói sau khi bị truy nã, người này đã giết thêm vài người nữa.”

“Đều là câu trả lời máy móc, chẳng thú vị chút nào.”

“Có thể nghe ra được, cảnh sát Bằng Thành tràn ngập tự tin, tôi cũng tin rằng bọn họ nói được làm được.”

Trong giọng nói và vẻ mặt của người dẫn chương trình thực sự tràn ngập tin tưởng: “Vậy tiếp theo đây, chúng ta sẽ kết nối với người nghe đầu tiên và lắng nghe vấn đề mà người ấy quan tâm nhất.”

“A lô?”

“Xin chào quý khán giả, điện thoại đã được kết nối, ngài có gì…”

“Một lũ vô dụng.”

Người dẫn chương trình Uý Uý còn chưa kịp nói xong thì người kết nối cuộc gọi kia đã thô lỗ cắt ngang cô ta, sau đó chửi ầm lên nói: “Mấy người huy động nhiều người và tốn nhiều ngày như vậy nhưng ngay cả một tên tội phạm truy nã cũng không thể bắt được, chúng tôi nộp tiền thuế để nuôi dưỡng một đám gì…”

Ngay khi người này đang bật chế độ phun và chuẩn bị phun tiếp thì âm thanh đột nhiên bị gián đoạn.

Sau đó các khán giả bỗng nhiên nghe thấy một loạt tiếng độ kỳ dị vang lên từ phía bên kia radio, không còn người nói nữa, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, nghe có vẻ vô cùng hỗn loạn.

Ngay khi các khán giả đang cho rằng người dẫn chương trình đã cúp máy thì phía bên kia bỗng nhiên vang lên tiếng nói vội vàng của người dẫn chương trình.

“Vô cùng xin lỗi đã cúp máy quý thính giả này, bởi vì chúng tôi nhận được một tin nhắn vô cùng khẩn cấp.”

Người dẫn chương trình dừng lại một chút, lại nhanh chóng nói: “Ngay lúc nãy, tội phạm truy nã Trần Lạc đã gọi điện thoại đến chương trình, yêu cầu được trực tiếp nói chuyện điện thoại với đội trưởng Nguỵ Tòng Linh, nếu chúng tôi từ chối thì đối phương sẽ giết chết con tin ở trong tay.”

Nguỵ Tòng Linh đang ở trong phòng thu âm lập tức đứng dậy, vẻ mặt của cô trở nên vô cùng xuất sắc, sau khi nghe xong câu nói của người dẫn chương trình, cô biết chắc chắn là Trần Lạc gọi điện thoại đến.

Cũng chỉ có người này mới có lá gan lớn như vậy, dám trực tiếp gọi điện thoại đến khiêu khích khi cô đang thu âm.

Nguỵ Tòng Linh lấy điện thoại di động của mình ra, nhanh chóng gửi một tin nhắn đi ra ngoài.

“Cục trưởng Lý, Trần Lạc biết tôi đang ghi chương trình nên gọi điện thoại khiêu khích, mong ngài lập tức sắp xếp người đến đây truy tìm tín hiệu, tôi sẽ cố gắng hết sức giữ chân cậu ta!”

Sau khi gửi tin nhắn xong, Nguỵ Tòng Linh gật đầu về phía nữ MC.

“Mời kết nối!”

Lúc này, người dẫn chương trình cũng có chút căng thẳng, đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải tình huống bất ngờ này.

Nhưng dù sao cô ta cũng là người dẫn chương trình chuyên nghiệp, sau khi nhìn thấy tín hiệu của Nguỵ Tòng Linh, cô ta lấy lại bình tĩnh, đưa tay ra nhấn nút kết nối.

“Đội trưởng Nguỵ, chào cô.”

Ngay khi tiếng cười ha ha của Trần Lạc vang lên, Nguỵ Tòng Linh ngay lập tức xác nhận người gọi điện thoại đến thực sự là Trần Lạc.

Sắc mặt Nguỵ Tòng Linh nhanh chóng khôi phục lại bình thường, nhàn nhạt nói: “Sao vậy, anh đến đây để đưa công lao tôi sao?”

Trần Lạc không nhịn được cười ha ha nói: “Không ngờ đội trưởng Nguỵ đây còn nhớ những gì tôi nói lần trước, chúc mừng cô, cô đã đoán đúng rồi. Chẳng phải lần trước tôi đã hứa rằng sẽ cho cô ba công lao lớn sao? Chuyện nhà máy cơ thể người, sản xuất súng ống bất hợp pháp và vụ án xả súng, nếu không có tôi dẫn đường, chẳng biết lúc nào các cô mới có thể phá được những vụ án đó.”

Nguỵ Tòng Linh lạnh lùng nói: “Tôi rất tò mò, lần này anh lại chuẩn bị đưa công lao gì cho tôi?”

“Chi bằng hãy bắt đầu từ vụ án rửa tiền phi pháp trước đi nhỉ?”

Lúc này Trần Lạc đang ở trong một căn biệt thự, hắn vừa đeo tai nghe nói chuyện điện thoại với Nguỵ Tòng Linh vừa đưa tay ra nhập một chuỗi mật mã vào két sắt.

Chẳng bao lâu sau đã nghe thấy một tiếng cạch, hắn đã mở khoá được két sắt.

Sau lưng Trần Lạc, một đôi nam nữ đang bị trói tay nằm ở trên giường, cả hai đều chỉ mặc nội y, đang hoảng hốt nhìn Trần Lạc đang cầm súng, cả người đều run rẩy không thôi.

Lúc nãy bọn họ đang “hành sự”, ngay cả quần áo cũng chưa cởi kết thì Trần Lạc đã cầm súng xông vào, sau đó trói bọn họ lại với nhau.

Trần Lạc cũng không để ý đến lời cầu xin tha thứ của bọn họ, lấy băng dán ra bịt kín miệng hai người, vừa gọi điện thoại vừa tìm được két sắt được giấu kín, nhập mật mã vào rồi mở khoá.

Hai người kia đang thấp thỏm lo âu đến cực điểm, cũng không nghĩ ra được rốt cuộc Trần Lạc là ai và làm thế nào lại biết trong phòng có giấu két sắt, còn biết mật mã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK