“Trực tiếp đi ấn chuông cửa đi.”
Trần Lạc bỗng nhiên mở miệng nói: “Nếu cô ta đã làm ra loại chuyện này, hơn nữa còn tráo đổi luôn cả biển số nhà, thì chắc cũng sẽ đoán được chúng ta sẽ tìm đến tận cửa.”
“Thôi quên đi, hai thi thể này hơi phiền phức, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây đã.”
Nghe vậy, Trần Lạc hơi sửng sốt một chút, dựa theo tính cách lạnh lùng vô tình của sát thủ, khi bị người ta bày mưu tính kế như vậy, chắc chắn sẽ không cam lòng.
Lúc nãy hắn ta đã dùng công cụ mở khoá để đi mở cửa lớn của phòng 1003, có lẽ nhìn ra được hắn ta cũng có ý định đi tìm Dư Thư tính sổ.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên từ bỏ, hoàn toàn không giống với tính cách của sát thủ.
“Không đúng, cậu cứ thế buông tha cho tên Dư Thư kia như vậy sao?”
“Nước ở chỗ này quá sâu, bây giờ chúng ta không nên nhúng tay vào.”
“Có ý gì?”
“Cậu đi thu dọn đồ đạc trước đi, chúng ta xuống nhà Diêu An Phúc trước.”
Trần Lạc ngạc nhiên hỏi lại: “Nhà của Diêu An Phúc?”
“Dưới tính huống bình thường, trong vòng một ngày thi thể sẽ bốc mùi hôi thối, tôi sẽ xử lý thi thể một chút để đảm bảo ít nhất là ba hoặc bốn ngày mùi hôi sẽ không bay ra ngoài, chờ đến khi hàng xóm phát hiện và tìm cảnh sát đến thì cũng là ngày thứ năm rồi. Bây giờ cả nhà Diêu An Phúc chắc chắn đều đã bị xử lý, sẽ không có ai đến nhà gã, sau khi gã ta chết, cảnh sát cũng đã đến nhà gã thăm dò, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không tiếp tục đến đây nữa, vì thế, trước mắt nhà gã vẫn an toàn, chúng ta cũng chỉ cần mấy ngày là được rồi.”
Trần Lạc ngẫm lại cũng cảm thấy có lý, hắn lập tức thu dọn đồ đạc một chút, cũng gói ghém toàn bộ tiền bạc bên trong két sắt lại.
Mà sát thủ cũng đã kiểm soát cơ thể của Trần Lạc, dùng chăn bông quấn chặt thi thể của hai người đàn ông bịt mặt kia lại với nhau, nhét vào trong tủ quần áo.
Ngay sau đó hắn ta đóng cửa tủ quần áo và khoá toàn bộ cửa sổ lại.
“Đừng quên thiết bị nghe lén.”
Trần Lạc tìm thấy một chiếc vali, sau khi thu dọn đồ đạc xong xuôi, hai người dọn vào phòng 902 ở tầng dưới ngay trong đêm.
Trong túi xách của Diêu An Phúc có chìa khoá nhà của gã, Trần Lạc thậm chí còn không cần cạy cửa, trực tiếp lấy chìa khoá mở cửa ra.
Sau khi đi vào và sắp xếp xong xuôi, Trần Lạc tắt hết đèn đi, nằm ở trên giường.
“Nói xem, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Bây giờ tập đoàn Chu thị vẫn chưa có công ty năng lượng mới nào, nhưng sau khi Chu Thính Tuyết trở về nhà họ Chu, chuyện đầu tiên cô ta chính là thu mua một công ty năng lượng mới, cậu đoán xem công ty đó là công ty nào?”
Nghe đến đây, sắc mặt Trần Lạc hơi thay đổi: “Trí Viễn Thời Đại?”
“Không sai.”
Sau khi đưa ra câu trả lời xác nhận, sát thủ lại nhanh chóng nói: “Hơn nữa lúc đó tôi còn nghe thấy một số tin đồn rằng, lúc đó thực chất Lưu Trí Viễn đã về hưu và giao công ty lại cho cô con gái Lưu Tâm Di quản lý. Nhưng không hiểu tại sao Lưu Tâm Di lại liên tục đầu tư thua lỗ, dẫn đến công ty từ đạt được lợi nhuận mấy năm liên tục lại biến thành tổn thất nghiêm trọng, ngoài ra, hai cô con gái và con rể khác càng không nên thân, Lưu Trí Viễn buộc phải xuống núi một lần nữa, đuổi Lưu Tâm Di đi. Lúc này nghe Chu Thính Tuyết đưa ra lời đề nghị muốn thu mua, Lưu Trí Viễn tuổi già sức yếu, con gái lại không biết cố gắng, nếu giao cho bọn họ chắc chắn sẽ không thể giữ được công ty. Sau nhiều lần đàm phán, cuối cùng ông ta cũng đồng ý bán công ty cho Chu Thính Tuyết với giá 900 triệu nhân dân tệ. Nghe nói một năm trước, Trí Viễn Thời Đại còn được định giá khoảng hơn 1,8 tỷ tệ, sau gần một năm bàn giao lại cho Lưu Tâm Di, cô ta đã khiến nó giảm giá trị xuống còn một nửa.”
Nghe đến đây, không hiểu tại sao Trần Lạc lại cảm thấy kinh hãi, bởi vì hắn ngửi được mùi âm mưu ở trong chuyện này.
“Tất cả những chuyện này là do Chu Thính Tuyết bày ra? Cô ta biết Lưu Tâm Di là người như thế nào cho nên đã lợi dụng tính cách của cô ta, dụ dỗ cô ta thực hiện một số chiến lược đầu tư và kinh doanh sai lầm, khiến Trí Viễn Thời Đại xuống dốc. Sau khi khi công ty đang ở thời điểm thấp giá nhất, cô ta đã ra tay thu mua Trí Viễn thời đại vào trong túi mình với giá thấp?”
Sát thủ nhàn nhạt nói: “Có phải là do Chu Thính Tuyết thiết kế hay không tôi không biết, nhưng sau khi tập đoàn Chu thị thu mua thành công Trí Viễn Thời Đại, đất nước lại đưa ra một loạt chính sách ưu đãi cho các công ty năng lượng mới. Điều trùng hợp chính là, sau khi bắt kịp chính sách lợi nhuận và xu hướng thị trường, chưa đầy hai năm sau, giá trị của Trí Viễn Thời Đại đã tăng vọt gấp mười lần, đạt ngưỡng chín tỷ tệ. Vào năm 2015, khi bộ Công nghệ và Thông tin ban hành chính sách danh sách trắng, chỉ có các công ty pin trong danh sách trắng mới có thể cung cấp pin cho các nhà sản xuất ô tô trong nước, điều này tương đương với giấy phép, và Trí Viễn Thời Đại là một trong những công ty đầu tiên tham gia vào. Sau khi tin tức được truyền ra ngoài, giá trị thị trường của Trí Viễn Thời Đại đã tăng lên gấp đôi, đạt đến con số hai mươi tỷ. Đến đầu năm 2017, nguồn năng lượng của Trí Viễn Thời Đại đã đạt đến vị trí hàng đầu thế giới. Hơn nữa cũng trong năm đó, khi công ty được niêm yết thị trường, giá trị thị trường của nó đã đột phá 100 tỷ tệ, trở thành một trong những ngành công nghiệp cốt lõi của tập đoàn Chu thị.
Vào năm 2018 khi tôi qua đời, giá trị cổ phiếu của Trí Viễn Thời Đại đã tăng gấp đôi chỉ trong vòng một năm, đạt đến con số đáng kinh ngạc là hai trăm tỷ. Ngoài ra các ngành công nghiệp khác của tập đoàn Chu thị cũng được hưởng lợi từ chuyện này, liên tục tăng vọt, tổng giá trị thị trường đã vượt quá một ngàn tỷ. Căn cứ vào dự báo của thị trường, nếu Trí Viễn Thời Đại vẫn phát hiển treo xu hướng này, rất có thể nó sẽ vượt ngưỡng một ngàn tỷ, vượt mặt các ngành công nghiệp khác của tập đoàn Chu thị. Có thể nói động thái thu mua Trí Viễn Thời Đại là bước mấu chốt nhất để Chu Thính Tuyết có thể ngồi vững trên vị trí gia chủ của gia tộc nhà họ Chu, trong khi cha con Lưu Trí Viễn lại trở thành trò cười trong ngành, bị vô số người cười nhạo. Có tin đồn rằng, trong ngày Trí Viễn Thời Đại được tung ra thị trường, sau khi biết được giá trị thị trường của công ty đã vượt qua trăm tỷ, Lưu Trí Viễn đã bị tức chết.”
Nghe đến đây, trong lòng Trần Lạc lại không nhịn được trào dâng một cảm giác hoảng hốt không thể ngăn chặn được.
“Cô Dư Thư kia không phải là Chu Thính Tuyết đã biến mất đấy chứ?”
“Cũng có khả năng, nhưng xác xuất không lớn lắm.”
Sát thủ nhàn nhạt nói: “Thứ nhất, Chu Thính Tuyết không cần phải chơi trò mất tích để thu mua Trí Viễn Thời Đại. Thứ hai, trong thế giới của tôi cũng đã từng nghe nói đến cái tên Dư Thư này, cô ta là trợ lý của chủ tịch tập đoàn Chu thị, đồng thời kiêm nhiệm chức phó chủ tịch tập đoàn, là một phụ tá đắc lực của Chu Thính Tuyết, hơn nữa hai người phụ nữ này có mối quan hệ thân thiết, cả hai đều không kết hôn, thậm chí còn có tin đồn rằng các cô là người đồng tính.”
Sắc mặt của Trần Lạc hơi thay đổi: “Nói cách khác, có lẽ bây giờ Dư Thư đang nghe theo lệnh của Chu Thính Tuyết để gài bẫy Lưu Tâm Di.”
Nói đến đây, không biết Trần Lạc nghĩ đến chuyện gì, sắc mặt của hắn hơi kỳ quái, nói: “Nếu lời đồn đãi kia là thật, vậy thì sự mất tích bí ẩn của Chu Thính Tuyết đã có thể giải thích rõ ràng, Chu Thính Tuyết là người đồng tính, cho nên không muốn phải gả cho Trịnh Phi Dương môn đăng hộ đối, nhưng cô ta lại có xuất thân hào môn, không thể nào từ chối mối liên hôn giữa hai gia tộc này. Dưới tình huống không thể tự giúp mình, Chu Thính Tuyết cố tý tạo ra sự biến mất cho bản thân, sau đó trốn trong căn phòng 1003 cùng với Dư Thư không ra ngoài để khiến cuộc hôn nhân kia thất bại. Một công tử nhà giàu giống như Trịnh Phi Dương không thể cứ chờ đợi Chu Thính Tuyết mãi được, có lẽ lúc này đã kết hôn rồi cũng nên, cho nên vào năm 2013, Chu Thính Tuyết đã chủ động xuất hiện và trở về nhà họ Chu.”
“Phân tích của cậu không phải không có lý, nhưng còn có một vấn đề vô cùng quan trọng.”
Sau khi khẳng định phân tích của Trần Lạc, sát thủ lại tiếp tục nói: “Đó là tại sao Chu Thính Tuyết lại theo dõi Trí Viễn Thời Đại, hình như cô ta đã vô cùng chắc chắn về tiềm năng của Trí Viễn Thời Đại. Hơn nữa cô ta giải thích với nhà họ Chu như thế nào về bốn năm mấy tích này, là làm thế nào để thuyết phục Chu Triết Hải thu mua Trí Viễn Thời Đại.”