• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Lạc nghe vậy lại nhàn nhạt nói: “Dịch đại ca không cần phải đóng kịch, tôi biết bây giờ ông vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng tôi. Nhưng cho dù ông nghĩ như thế nào đi chăng nữa thì bây giờ Lý Thành Bân chắc chắn đã cho rằng chúng ta cùng hội cùng thuyền, thậm chí cảnh sát và người qua đường cũng nghĩ như vậy. Tiếp theo Lý Thành Bân chắc chắn sẽ nghĩ mọi cách trả thù lại, ông chỉ có mau chóng nói những tin tức đó cho tôi mới có thể giảm thiểu tổn thất đến mức nhỏ nhất.”

Dịch Thắng Thiên không nhịn được tán thưởng một lần nữa, nói: “Tuyệt thật, giỏi lắm, ngay cả chuyện này mà cậu cũng có thể đoán được, Trần huynh đệ đây nào giống một sinh viên hơn 20 tuổi chứ, thực sự còn sành sỏi hơn cả những người từng trải như chúng tôi.”

“Dịch đại ca, ông đừng tiếp tục lãng phí thời gian nữa.”

Dịch Thắng Thiên cười ha ha nói: “Tôi hiểu ý của Trần huynh đệ đây, nếu cậu đã không muốn làm thủ hạ của tôi, vậy chúng ta hợp tác trước đi, chờ đến khi giết chết tên chó má Lý Thành Bân này, chúng ta hẳn bàn đến chuyện kia. Bây giờ quay trở lại chuyện chính đi, trong hai cái mà Trần huynh đệ nói, tôi chỉ biết một cái, cho dù tôi không nói, có lẽ cậu cũng đã đoán được là cái nào rồi đúng không?”

Trần Lạc khẽ nhíu mày, hắn đúng là có thể đoán được.

“Nhiều năm như vậy, Dịch đại ca cũng không thể điều tra ra được kho hàng buôn bán ma tuý của Lý Thành Bân sao?”

Dịch Thắng Thiên thở dài một tiếng: “Trần huynh đệ à, cho dù mại dâm và đánh bạc chơi lớn như thế nào đi chăng nữa, nếu có bị bắt cũng không bị kết án tử hình, nhưng chỉ cần buôn bán hơn 50 gram ma tuý trở lên là đã bị kết án tử hình, với tính cách cẩn thận chặt chẽ của Lý Thành Bân, sao có thể cho người ngoài biết được. Nói thật cho cậu biết, những năm gần đây tôi đã phái không ít người đến hội Triệu Nam nằm vùng, nhưng cũng không có cách nào nghe ngóng được kho hàng ma tuý của gã ta ở đâu. Tất cả những gì tôi biết chỉ là con trai trưởng của gã ta- Lý Tĩnh Khang đang chịu trách nhiệm về mảng này, hơn nữa người chịu trách nhiệm vận chuyển và mua bán đều là người bản địa Triểu Nam- Quê của Lý Thành Bân, gã ta đều biết rõ tường tận gốc rễ của mỗi người. Cậu cũng biết rồi đấy, người Triều Nam có tiếng là đoàn kết, cộng thêm thành viên trong hội bọn họ đều là người bản địa Triều Nam, nếu xảy ra vấn đề gì, không chỉ bọn chúng phải chết mà người trong nhà cũng sẽ gặp xui xẻo theo. Cho nên đám thủ hạ kia không dám bán đứng Lý Thành Bân, Diêu An Phúc chính là ví dụ tốt nhất.”

Nghe vậy, Trần Lạc cũng hiểu rõ đạo lý này, nếu Dịch Thắng Thiên thực sự biết kho hàng ma tuý của Lý Thành Bân, có lẽ ông ta đã đích thân đi báo cảnh sát chứ không chờ đợi cho đến bây giờ.

“Vậy Dịch đại ca hãy nói những tụ điểm mại dâm của gã cho tôi đi.”

“Chuyện này thì không thành vấn đề, nhưng phương diện này có khá nhiều tụ điểm, tôi sẽ dùng tin nhắn gửi cho cậu sau.”

Trần Lạc sửng sốt một chút, hơi khó hiểu hỏi: “Lý Thành Bân có bao nhiêu tụ điểm mại dâm?”

“Câu lạc bộ đêm, ktv, trung tâm tắm rửa mát xa và khách sạn, những thứ đó cộng lại có khoảng mười ba cái, trong đó nơi kiếm được nhiều tiền nhất chính là câu lạc bộ đêm và khách sạn. Bởi vì chất lượng gái mại dâm ở hai địa điểm này tương đối cao, cho nên chi phí thu vào cũng cao, hơn nữa hầu hết khách hàng đến đây đều là người có tiền.”

Trần Lạc ngay lập tức không nói nên lời, con người Lý Thành Bân này quả nhiên là không có chuyện xấu gì không làm.

13 địa điểm này, cho dù một tụ điểm chỉ có mười gái mại dâm đi nữa, thì cũng tương đương với việc bọn họ đã kiểm soát hơn 100 cô gái.

Nhưng đây cũng chỉ là con số khiêm tốn nhất, tệ hơn cả, thậm chí con số có thể lên đến hai trăm.

Trong đó không ít cô gái có thể đã bị ép làm gái mại dâm vì nhiều lý do khác nhau giống như những gì sát thủ đã nói trước đó.

“Nhưng, nếu Trần huynh đệ thực sự muốn khiến trái tim Lý Thành Bân đau đớn, tôi đề nghị cậu nên ra tay từ hội sở Chí Tôn.”

“Đó là một nơi như thế nào?”

Dịch Thắng Thiên cười nói: “Đó là nơi mà Lý Thành Bân chuyên dùng để tiếp đãi các quan chức quyền quý, chỉ tiếp đón các thành viên, không mở cửa cho người ngoài. Chất lượng của các cô gái ở đó cũng là cao nhất, nói một cách chính xác thì bọn họ không thể coi là gái mại dâm, bởi vì những người đó không cần tiêu tiền, thậm chí Lý Thành Bân còn đưa tiền cho bọn họ ở đó. Hơn nữa gã ta còn sẽ tìm đủ mọi cách để thoả mãn đủ loại yêu cầu của các thành viên, bởi vì những người này chỉ cần vẫy tay một cái là sẽ có một đống phụ nữ tự mình tới cửa, bên cạnh không thiếu phụ nữ. Điều bọn họ thiếu là một nơi an toàn và một số sở thích đặc biệt, những thứ không phải là người bình thường có thể thoả mãn, ví dụ như một số người có sở thích đối với một số ngành nghề nhất định, ví dụ như chơi mấy trò biến thái, v.v…”

Trần Lạc lại cảm thấy được mở rộng tầm mắt một lần nữa, ở thế giới của mình, hắn căn bản không thể tiếp xúc đến những thứ này.

Cuối cùng hắn cũng đã hiểu tại sao Lý Thành Bân có thể đứng sừng sững nhiều năm không ngã, gã ta đang lợi dụng những thứ như mại dâm bài bạc ma tuý để vừa kiếm tiền vừa tạo mối quan hệ với những người bên trên.

Một khi thực sự có bất cứ động tĩnh gì, có lẽ người này sẽ nhận được tin tức sớm nhất.

Ánh mắt Trần Lạc khẽ chuyển động, bỗng nhiên mở miệng nói: “Nếu tôi là Lý Thành Bân, chắc chắn sẽ lắp đặt một số camera ẩn ở trong hội sở Chí Tôn để chụp ảnh lại những giao dịch mờ ám không thể để cho người ta biết này, cho dù sau này đám người kia trở mặt không nhận thân thì trong tay gã cũng có nhược điểm có thể dùng để uy hiếp.”

“Trần huynh đệ quả nhiên thông minh.”

Dịch Thắng Thiên cười ha ha nói: “Mấy năm nay tôi đã lén lút nhét mấy người phụ nữ vào hội sở Chí Tôn, nhưng chỉ có một người được giữ lại thành công. Cô ta phải mất rất nhiều thời gian mới có thể xác định có camera ẩn được lắp đặt ở bên trong.”

“Lý Thành Bân chưa sử dụng những thứ này để uy hiếp người khác sao?”

“Có lẽ là chưa, Lý Thành Bân lắp đặt những thứ này là chuẩn bị cho những tình huống bất trắc sau này. Nếu không bị buộc bất đắc dĩ, có lẽ gã ta cũng không dám lấy những thứ này ra để uy hiếp các thành viên trong hội sở này, dù sao những người đó đều có địa vị cao quý, nếu đắc tội với bất cứ người nào trong số đó, gã ta cũng rất đau đầu. Hơn nữa Lý Thành Bân cũng hiểu rõ hậu quả của việc làm này, một khi gã ta làm như vậy, chẳng khác nào trở mặt thành thù với đối phương, mặc dù đối phương sẽ bị buộc phải giúp đỡ gã, nhưng chắc chắn cũng sẽ nghĩ cách lấy lại những video kia. Nếu một thành viên bị uy hiếp nào trong lúc tức giận mà nói cho các hội viên khác, có lẽ Lý Thành Bân cũng sẽ gặp xui xẻo.”

Trần Lạc khẽ híp mắt lại, hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi tiếp: “Hội sở Chí Tôn đã được mở bao lâu rồi?”

“Năm năm.”

“Mấy năm nay Lý Thành Bân không gặp phải bất cứ nguy cơ gì sao?”

Dịch Thắng Thiên ở đầu dây bên kia điện thoại không nói gì, giống như đang nhớ lại gì đó.

“Trong lúc nhất thời tôi thực sự không thể nghĩ ra được.”

Dịch Thắng Thiên mỉm cười tiếp tục nói: “Nguy cơ lớn nhất mà Lý Thành Bân gặp phải trong năm năm này có lẽ chỉ có việc của Trần huynh đệ cậu thôi.”

Sau khi Dịch Thắng Thiên nói xong, ông ta bỗng nhiên phản ứng lại: “Ý của Trần huynh đệ là, có lẽ trong vòng năm năm trở lại đây Lý Thành Bân có thể đã gặp phải tai hoạ ngập đầu gì đó, sau đó bị buộc phải dùng những video kia để tiến hành uy hiếp, mới vượt qua được nguy cơ?”

“Dịch đại có có thể nghiêm túc suy nghĩ lại, có lẽ đây sẽ là một bước đột phá đấy.”

“Để tôi nghĩ lại xem nào…”

Dịch Thắng Thiên tự lẩm bẩm đến đây thì không nói thêm gì nữa, rõ ràng đang thực sự nhớ lại.

Một lát sau, Dịch Thắng Thiên bỗng nhiên vỗ đùi nói: “Tôi nhớ ra rồi! Vào khoảng ba năm trước, Lý Thành Bân đột nhiên đưa con trai thứ hai là Lý Tĩnh Minh đến nước Anh, mãi đến năm nay mới trở về. Lúc đó tôi đang cảm thấy khó hiểu tại sao Lý Tĩnh Minh lại bị đuổi đi, cậu ta cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi, không phải tuổi tác để đi du học, bây giờ nghĩ lại, có lẽ Lý Tĩnh Minh đã gây ra đại hoạ gì đó nên bị Lý Thành Bân đưa đến châu u để tránh hoạ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK