“Mày, mày là ai?” Giọng nói của Diêu An Phúc đã bắt đầu run rẩy. “Ha ha ha, đương nhiên tôi là người có thể khiến anh làm ông trùm của hội Triều Nam rồi.” Trần Lạc lại cười khà khà một cách quái dị: “Chẳng phải đám đàn em của anh đã sớm không thể chịu được nữa, khuyên anh tạo phản sau? Tôi đây đến để ban cho anh cơ hội, để anh trở thành thủ lĩnh của thế giới ngầm Bằng Thành. Ha ha, thế nào, có kích động không, có cảm thấy kích động khi được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.