• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch Thắng Thiên lập tức được khơi dậy hứng thú, vội vàng hỏi: “Cách gì?”

“Cách thứ nhất, nếu Dịch đại ca đây có người nằm vùng ở trong hội sở Chí Tôn, vậy chắc có lẽ có thể điều tra ra được danh sách hội viên bên trong hội sở, chỉ cần xác định một chút xem, ba năm trước có thành viên nào đột nhiên không còn đi đến hội sở Chí Tôn nữa hay không? Sau đó bắt đầu từ chỗ người nọ, điều tra xem nguyên nhân tại sao đối phương không đến hội sở Chí Tôn nữa, nói không chừng có thể tìm được manh mối.”

Nghe vậy, Dịch Thắng Thiên ở đầu dây bên kia sửng sốt một chút, ông ta thực sự không thể nghĩ ra được còn có thể thông qua phương pháp này.

Nếu Lý Tĩnh Minh thực sự có liên quan đến sự mất tích bí ẩn của Chu Thính Tuyết, mà ngay cả cảnh sát và hai nhà Chu Trịnh cũng không thể tìm thấy các manh mối liên quan.

Vậy chắc chắn là do Lý Thành Bân đã vận dụng quan hệ che giấu chứng cứ quan trọng nhất đi, lúc này mới khiến tất cả mọi người không thể tìm thấy manh mối.

Người có năng lực che giấu chứng cứ quan trọng nhất về sự mất tích của Chu Thính Tuyết, còn dám mạo hiểm có thể sẽ đắc tội với nhà họ Chu và nhà họ Trịnh để làm chuyện này, chắc chắn là một nhân vật có quyền thế, còn bị Lý Thành Bân nắm giữ được nhược điểm.

Người này rất có thể là thành viên của hội sở Chí Tôn, sau khi bị Lý Thành Bân uy hiếp, đối phương đã dứt khoát với Lý Thành Bân, từ đó không bao giờ đến hội sở Chí Tôn nữa.

Dịch Thắng Thiên càng nghĩ càng cảm thấy có lý, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc trước đầu óc của Trần Lạc, đối phương chỉ mới nghe xong tất cả mọi chuyện đã có thể ngay lập tức nghĩ ra được biện pháp truy tìm manh mối, đầu óc này thực sự đáng kinh ngạc.

Dịch Thắng Thiên không nhịn được mở miệng hỏi lại: “Nếu Trần huynh đệ đã nói thứ nhất, vậy chắc chắn sẽ có thứ hai?”

“Thứ hai, đương nhiên là trực tiếp bắt Lý Tĩnh Minh truy hỏi là được.”

Dịch Thắng Thiên thở dài nói: “Rất khó, sau khi trở về, Lý Tĩnh Minh vẫn luôn ở trong sơn trang Long Hồ, từ trước đến nay chưa từng bước chân ra khỏi cửa. Tôi nghĩ có lẽ Lý Thành Bân không cho phép cậu ta ra ngoài, để tránh lại gây chuyện. Với các biện pháp an ninh được sắp xếp ở sơn trang Long Hồ, nếu không có mấy chục người thì rất khó tấn công xông vào, còn muốn bắt Lý Tĩnh Minh đang sống sờ sờ ra ngoài, đã khó lại càng thêm khó. Hơn nữa điều quan trọng nhất chính là, Lý Tĩnh Minh hiểu rất rõ hậu quả nếu thừa nhận chuyện này, lúc đó, không chỉ một mình cậu ta chết, mà là cả nhà.”

Nghe vậy, Trần Lạc cũng im lặng một chút rồi nhanh chóng mở miệng nói: “Vậy thì mời Dịch đại ca đi điều tra chuyện của hội sở Chí Tôn trước một chút.”

“Không thành vấn đề, trong ngày hôm nay chắc chắn sẽ có kết quả.”

“Ngoài ra, tôi còn có một việc cần Dịch đại ca giúp đỡ.”

“Trần huynh đệ cứ việc nói.”

“Bây giờ tôi và Lý Thành Bân đã trở thành kẻ thù của nhau, tôi sợ gã ta không tìm thấy tôi thì sẽ đi tìm cha mẹ tôi báo thù, cho nên tôi muốn Dịch đại ca ra mặt, giúp tôi thuê công ty vệ sĩ Trung Châu Quốc Tế đi âm thầm bảo vệ bọn họ một khoảng thời gian.”

“Cần gì phải phiền phức như vậy, tôi trực tiếp bảo anh em dưới trướng…”

“Không được.”

Trần Lạc trực tiếp cắt ngang lời Dịch Thắng Thiên: “Nếu người của ông xuất hiện bên cạnh cha mẹ tôi, có lẽ Lý Thành Bân sẽ lập tức nhận định chúng ta cùng hội cùng thuyền, đến lúc đó thù mới hận cũ được tính cùng nhau, cha mẹ tôi càng gặp nguy hiểm hơn.”

Dịch Thắng Thiên sửng sốt một chút: “Được, tôi hiểu rồi.”

“Dịch đại ca không cần phải đích thân đi làm chuyện này, tốt nhất là tìm một người nào đó không có bất cứ liên quan gì đến ông đi.”

Dịch Thắng Thiên vừa nghe thấy đã hiểu, Trần Lạc đang lo lắng cảnh sát hoặc Lý Thành Bân sẽ tìm được manh mối.

“Tôi hiểu rồi.”

“Sau đó Dịch đại ca gửi số tài khoản ngân hàng Thuỵ Sĩ hoặc đô la Mỹ đến đây, tôi sẽ trả tiền.”

“Trần huynh đệ à, thế này thì khách khí quá rồi, chút tiền đó tôi vẫn có thể trả nổi.”

Dịch Thắng Thiên vội vàng nói: “Trần huynh đệ giúp tôi giáo huấn Lý Thành Bân một trận, chút chi phí này coi như là cảm ơn cậu…”

“Không, tôi không muốn nợ ân tình của bất cứ người nào.”

Trần Lạc lại cắt ngang Dịch Thắng Thiên một lần nữa, nhàn nhạt nói: “Tôi và Dịch đại ca chỉ đơn giản là mối quan hệ hợp tác, ngài không có nghĩa vụ phải trả tiền cho tôi.”

“Trần huynh đệ thực sự là một người tuyệt vời.”

Dịch Thắng Thiên không nhịn được tán thưởng một tiếng: “Được, tôi hiểu rồi, cứ làm theo những gì Trần huynh đệ đã nói đi. Chờ đến khi chuyện này được giải quyết xong, tôi sẽ gửi chi phí cụ thể và số tài khoản cho cậu.”

“Vậy được, trước tiên Dịch đại ca gửi danh sách những tụ điểm mại dâm của Lý Thành Bân đến đây đi.”

Nói đến đây, Trần Lạc lập tức đưa tay cúp điện thoại.

Trong khoảnh khắc điện thoại bị cắt đứt kia, Trần Lạc không nhịn được thở dài một cái, dây thần kinh căng chặt cuối cùng cũng được thả lỏng.

Thực ra lúc nãy trong lúc nói chuyện với Dịch Thắng Thiên, Trần Lạc cũng không bình tĩnh và thong dong giống như những gì đã biểu hiện ở trong điện thoại.

Toàn bộ cơ thể hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn căng thẳng, căng thẳng không thôi.

Nếu không phải đầu óc buộc phải duy trì vận động với tốc độ cao, hơn nữa còn không ngừng nói sang chuyện khác, có lẽ Trần Lạc không thể giả vờ được nữa.

“Biểu hiện không tồi, chiến lực mà cậu lựa chọn rất tốt, cậu không yêu cầu Dịch Thắng Thiên giúp đỡ mình liên lạc với công ty vệ sĩ ngay từ đầu, là đã thể hiện giá trị của bản thân trước.”

Trần Lạc lắc đầu: “Sau khi tiếp xúc với những người như Lý Thành Bân và Diêu An Phúc, đồng thời suy đoán xem Dịch Thắng Thiên là người như thế nào, trong lòng tôi đã hiểu rõ đại khái, đối với một người như Dịch Thắng Thiên mà nói, có giá trị lợi dụng mới là điều quan trọng nhất. Chỉ khi để ông ta tin tưởng tôi có ích, hơn nữa vẫn luôn có ích, ông ta mới có thể tận tâm tận lực giúp đỡ tôi.”

“Không tồi, nếu tôi là Dịch Thắng Thiên, có lẽ bây giờ đã bị cậu lừa gạt, cũng có thể tin rằng cậu có năng lực giết chết Lý Thành Bân.”

Trong giọng nói của sát thủ tràn ngập sự khen ngợi.

“Nhưng chuyện của Chu Thính Tuyết, cậu tạm thời đừng lo lắng.”

Trần Lạc sửng sốt một chút, hơi ngạc nhiên nói: “Tại sao chứ? Nếu chuyện Chu Thính Tuyết mất tích thực sự có liên quan đến tên Lý Tĩnh Minh kia thì đây là cơ hội tốt nhất có thể giết chết Lý Thành Bân mà.”

“Tôi có thể khẳng định chắc chắn nói với cậu rằng, chuyện Chu Thính Tuyết mất tích hoàn toàn không có liên quan đến Lý Tĩnh Minh, cho dù có liên quan thì cũng chỉ là bị Chu Thính Tuyết lợi dụng mà thôi.”

Sắc mặt của Trần Lạc hơi thay đổi, chỉ cần nghe sát thủ khẳng định như vậy, hắn đã mơ hồ đoán được nguyên nhân.

“Chu Thính Tuyết sẽ xuất hiện trong tương lai?”

“Không sai.”

Sát thủ nhàn nhạt nói: “Vào năm 2018, tập đoàn Chu thị đặt cược vào con đường đua năng lực mới, mượn ngọn gió đông nguồn năng lượng mới này mà phất lên như diều gặp gió, giá trị thị trường đã vượt quá một ngàn tỷ tệ, đứng thứ 72 trong top 500 thế giới? Cậu biết người thúc đẩy tất cả những chuyện này là ai không?”

Trong lòng Trần Lạc hoảng hốt không thôi, sát thủ đã ám chỉ rõ ràng như vậy rồi, đáp án gần như muốn để lộ ra ngoài, sao hắn có thể không đoán được chứ.

“Chu Thính Tuyết?”

“Đúng vậy, lúc đó Chu Thính Tuyết 36 tuổi đã trở thành chủ tịch tập đoàn Chu thị, chèo chống đế quốc doanh nghiệp khổng lồ này, hơn nữa lúc Chu Thính Tuyết lên cầm quyền, Chu Triết Hải vẫn còn chưa chết. Nhưng ông ta đã bất chấp ý kiến của mọi người, trực tiếp bỏ qua đời thứ hai và các nam đinh đời thứ ba, truyền lại vị trí tộc trưởng gia tộc cho Chu Thính Tuyết. Lúc đó tài sản cá nhân của Chu Thính Tuyết đã quá trăm tỷ, đứng thứ tám trong danh sách tỷ phú trong nước.”

Chỉ cần nghe đến đây thôi, Trần Lạc đã biết trong chuyện này có không ít uẩn khúc, hơn nữa còn là những uẩn khúc vô cùng hiểm ác.

Nếu không với khối tài sản ngàn tỷ tệ này, thế hệ thứ hai và thế hệ thứ ba nhà họ Chu làm sao có thể cam tâm tình nguyện giao cho một người phụ nữ như Chu Thính Tuyết?

Hơn nữa Chu Thính Tuyết có thể bộc lộ hết tài năng của mình ở giữa đám người này, đủ thấy thủ đoạn và tâm cơ của cô ta giỏi đến nhường nào.

“Chu Thính Tuyết đang cố ý mất thích.”

Trần Lạc chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể đoán ra được câu trả lời có khả năng nhất.

“Có phải cố ý hay không tôi cũng không biết, nhưng nếu lịch sử ở thế giới của tôi lặp lại ở thế giới này, vậy thì vào năm 2013, Chu Thính Tuyết sẽ trở lại nhà họ Chu.”

Sát thủ bình tĩnh nói: “Còn về phần tại sao Chu Thính Tuyết lại mất tích, cô ta đã đi đâu, ngay cả nhiều người trong nhà họ Chu cũng không biết, cũng chưa bao giờ công bố với bên ngoài, thế giới của tôi không thể tiếp cận với giới hào môn nên cũng không thể thăm dò được nội tình trong đó. Hơn nữa lúc đó tôi không cảm thấy hứng thú với chuyện này nên cũng lười đi thăm dò. Nhưng tôi có thể nói với cậu rằng, những ân oán hào môn này không phải là thứ cậu có thể nhúng tay vào hiện giờ, một khi nhúng tay vào, rất dễ bị xan xương nát thịt, chúng ta vẫn nên đặt toàn bộ sự chú ý lên trên người Lý Thành Bân, xử lý gã ta trước đã.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK