Ninh Yên cười nói: "Yên tâm đi, em sẽ đỡ cho anh." Tương tác giữa hai người rất tự nhiên và bình thường, chỗ nào cũng có thể thân mật như là thế giới riêng của họ, khiến người khác ghen tị. Đôi mắt Tào Thiến lóe lên: “Em Lâm, ông cụ Nghiêm có khỏe không?” “Khá tốt.” Giọng điệu của Nghiêm Lẫm nhẹ nhàng. Khiến lòng Tào Thiến ghen tị không thôi: "Thật tốt quá, ông nội tôi lại không qua khỏi." Nếu như ông còn sống, cô ta cũng có thể trở về vòng quan hệ kia, vinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.