“Cô nói bậy.” Vương Thải Hoàng vừa sợ lại vừa tức, tâm niệm xoay chuyển: “Bảo Thành, thanh danh em bị hủy thành như vậy, em không muốn liên lụy đến anh, hay là chúng ta đừng kết hôn nữa.” Cô ta làm vậy là lấy lùi làm tiến, tỏ ra yếu thế để tranh thủ được sự đồng tình. Ngực Liễu Bảo Thành tê rần, tức giận lập tức nóng máu lên, ngữ khí thay đổi: “Ninh Yên, tôi là chú ruột của cô, Thải Hoàng chính là mợ cô, chúng ta là người nhà, cô cho cô ấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.