Cửa mở ra, Ninh Yên cười tủm tỉm bước ra ngoài: “Chị dậy rồi.” Nhà khách có một nhà ăn nhỏ, vừa đúng giờ cơm, mọi người tùy tiện gọi vài món ăn, Ninh Yên vừa mới dậy không muốn ăn cơm, gọi một chén mì trộn tương. Ánh mắt Ninh Tứ thèm thuồng: “Em cũng muốn một chén.” Ninh Hãn Hải ăn một chén cơm lớn, đã no lưng lưng, lúc này mới có tâm tình nói chuyện phiếm: “Tiểu Yên, có phải chúng ta nên đi tới cửa chào hỏi hay không?” Theo lý thuyết bọn họ là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.