Ngô Tiểu Cúc cao giọng trêu ghẹo nói: “Doanh trưởng Nghiêm, cô ấy nói thích anh kìa.” Nghiêm Lẫm ho khan một tiếng, cô nói vớ vẩn, mọi người hiểu lầm thì phải làm sao? “Ninh Yên, đến lúc phải đi rồi.” “Được.” Ninh Yên bước nhanh tới, vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé, “Hẹn gặp lại.” Hai người sánh vai nhau rời đi, khuất khỏi tầm mắt của mọi người, Nghiêm Lẫm mới nhìn về phía cô gái bên cạnh và trầm giọng nói: “Đừng nói bậy, chú ý trường hợp.” Cô quá thẳng thắn, ngược lại không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.