Bí thư Ngưu nghe vậy biến sắc: “Hả, mất tích?” Thân phận của Trần Tu quá đặc biệt, có thể giam cầm nhưng không thể xảy ra chuyện ở chỗ này. Ninh Yên sâu kín thở dài: “Chỉ mới vừa nãy tôi đã nhận được điện thoại của bộ thương mại, chỉ đích danh yêu cầu đưa Trần Tu trở về, người nhà của cậu ta tự mình tới đón cậu ta về nước.” Bí thư Ngưu vừa tức vừa gấp gáp: “Người đã mất tích làm sao đổi được một người sống sờ sờ đưa đi được?” Đầu óc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.