Lúc đối mặt với Ninh Yên, Tôn Mỹ Hoa rõ ràng đã to gan hơn, Ninh Yên còn trẻ tuổi, so với lão già thành tinh kia dễ đối phó hơn nhiều. “Có thể thả cô ta ra, nhưng cô phải đồng ý với tôi ba chuyện.” Ninh Yên chậm rãi đi lên trước, ánh mắt cô nhìn chằm chằm Ninh Yên, yên lặng an ủi, đừng sợ, có chị ở đây. Sau khi nhìn thấy cô, sự sợ hãi trong lòng Ninh Miễu cũng dần dần lắng xuống, cô tin tưởng chị cả chắc chắn sẽ cứu được cô....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.