Giọng điệu của hắn rất cứng rắn, ông nội Nghiêm có phần không thoải mái: “Cháu đã lớn rồi, ông cũng không quản nổi cháu nữa.” Nghiêm Lẫm lập tức đi tới gần bên cạnh ông nội mình, vẻ mặt mất mác: “Ông nội, trên thế giới này, người quan tâm cháu nhất chính là ông, ông nói như vậy thực sự khiến cho cháu cảm thấy rất buồn.” Mỗi lần hắn lộ ra biểu cảm như vậy, ông nội Nghiêm đều thấy mềm lòng, lần này cũng không phải là ngoại lệ: “Vậy Ninh Yên thì sao?” Nghiêm Lẫm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.