Ninh Yên cố ý chèn ép cô, cười ha hả nói, "Trộm? Cô đi trộm một cái thử xem. Muốn đổi ý thì cứ nói thẳng, người cố ý mượn đồ để khoe khoang, tôi gặp nhiều rồi.” Cô cố ý chỉ phiếu kiều hối. A Huệ không chịu nổi phép khích tướng, đẩy phiếu kiều hối đến trước mặt cô, "Cầm đi.” Ninh Yên thoải mái cầm lấy, còn lấy ra mười đồng, "Của cô, cất kỹ.” Trong lòng cô đang cảm thấy vui sướng, rốt cục cũng bỏ được cái đồng hồ Rolex này ra, đồng hồ này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.