Thời buổi này lương thực khan hiếm, mỗi nhà đều có định mức, muốn ăn uống thả cửa cho no còn khó, cô còn muốn ăn đồ ăn tinh chuẩn? còn muốn người khác xin tới đưa cho mình ăn? Cô cho rằng cô là ai vậy, công chúa sao? “Cô…” Khang Tiểu Mẫn vừa xấu hổ vừa tức giận, hung dữ trừng mắt nhìn Ninh Yên. Ninh Yên cũng không thèm để ý đến cô ta, lớn tiếng nói: “Tự mình làm việc kiếm cơm no áo ấm, dựa vào đôi tay của mình nuôi sống chính mình mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.