“Không phải sao?” Ninh Yên cố ý sờ soạng hắn một chốc, xoa tới xoa lui mặt của hắn, Nghiêm Lẫm nhìn cô đầy sủng nịnh, để cô tùy ý muốn làm gì thì làm, còn trêu ghẹo một câu. “Anh không thể nào không hoài nghi, em đang ghen.” Ninh Yên rất đúng tình hợp lý hỏi lại: “Không được sao?” Nghiêm Lẫm lập tức lúng túng: “Có thể, có thể, em muốn như thế nào?” Ninh Yên nghiêm trang vươn một đầu ngón tay ra: “Lại cho em thêm một miếng thịt bò đi, không, hai miếng!” Nghiêm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.