Lưỡi dao sắc lạnh đang ở trên mặt của mình, Khang Tiểu Mẫn vô cùng run rẩy, đến cả giọng nói cũng lắp bắp, “Cô nói coi tha cho tôi rồi mà… cô không được nói mà lại không giữ lời.” Ninh Yên bây giờ đối với cô cảm thấy vô cùng phiền phức, “Cô làm súc sinh quen rồi à, sao bây giờ đến tiếng người cũng nghe không hiểu? Tôi nói, cho cô một cơ hội.” “Tôi là đang dạy cô, chuyện đã làm sai thì phải trả giá, như vậy mới có thể rút ra được bài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.