Chị Phương khẽ lắc đầu, cô có thể thông cảm với tâm lý của bạn mình, nhưng bảo cô từ bỏ cơ hội trước mắt thì cô không làm được. “Tôi thật khâm phục Diệp Học Hưng, những thanh niên tri thức đó đều rất dễ sống chung." Trình Hải Đường cười ha ha: “Lấy thức ăn lấp kín miệng bọn họ đi, dù sao tôi cũng không vui.” Ninh Yên bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện: “Nói đi, rốt cuộc là ai trộm tiền của cô? Tra ra được gì rồi?” Trình Hải Đường đã quên chuyện này từ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.