Trên chuyến tàu đến tỉnh Mông, Ninh Yên nằm trên giường tầng nhắm mắt lại, nhưng tâm trí cô lại bay rất xa. Nhớ lại đêm đó, cô lại cảm thấy xấu hổ. Tại sao lúc đó cô lại đột nhiên điên vậy chứ, đều tại ánh trăng đêm đó quá đẹp mà hắn lại quá dịu dàng, trong khoảnh khắc đó chỉ muốn cùng nhau bạch đầu giai lão … A, cô lại suy nghĩ lung tung rồi, cô chắc chắn bị bệnh rồi, bệnh thần kinh. Cô thu hồi suy nghĩ, lần này có một đội đặc nhiệm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.