“Cảm ơn bác cả.” Ninh Yên cười tươi cực kỳ sáng lạn, cô lựa chọn không sai. Những thanh niên tri thức khác nhìn đỏ cả mắt, hâm mộ không thôi. Nhưng mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào ngoài miệng cũng chưa nói ra cái gì. Máy kéo chạy trên con đường nông thôn gồ ghề lồi lõm nghe loảng xoảng, người trên xe váng đầu hoa mắt, dạ dày sôi lên như sông cuộn biển gầm, khổ sở muốn chết. Khang Tiểu Mẫn che miệng lại, mạnh mẽ áp xuống cơn buồn nôn ghê tởm trong miệng:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.