Đối phương ngây ngẩn cả người: “Nhưng cậu ta không trở về thủ đô.” “Gì? Mới sáng sớm nói đùa cái gì vậy?” Ninh Yên căn bản không tin: “Ông còn chưa tỉnh ngủ hay sao?” Ngữ khí của cô quá tự nhiên, làm cho đối phương cũng bán tín bán nghi: “Cô xác định đã tiễn người rời đi sao?” Ninh Yên khẳng định: “Đúng vậy, đã đưa đến sân bay.” Đối phương khó hiểu: “Vậy sao lại thế nào? Cha mẹ Trần Tu đã chạy tới đó, cô chiêu đãi cho tốt đi.” “Không thành vấn đề.” Ninh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.