Hai vị học sinh này cũng đang dần trưởng thành hơn, cô cũng không cần vất vả quá như trước. Ninh Yên quay về hỏi một chút, hai xưởng đều không có chuyện gì quan trọng, cô liền vui sướng nghỉ ngơi. Lúc ăn cơm chiều Dương Liễu không nhịn được hỏi: “Tiểu Yên, ngày mai con xin nghỉ có chuyện gì sao?” Ninh Yên cầm bát cơm ăn từng miếng từng miếng, mơ hồ không nói rõ chữ: “Con đi ra ngoài đi dạo, thả lòng tâm tình một chút.” Dương Liễu nhìn cô thật sâu: “Đi cùng với...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.